1.
Hoàng đế lên ngôi ba năm, vẫn chưa có con nối dõi, cho đến khi quý phi mang song thai.
Hoàng đế và thái hậu đại hỉ, bày tiệc linh đình trong cung ba ngày, mời khắp quan lại trong triều.
Quý phi vuốt ve cái bụng nhỏ nhô lên, cười đến xuân phong đắc ý.
Cũng không có chú ý đến, Hoàng đế đã mắt say lờ đờ mông lung.
Hắn uống một ngụm canh sen nhãn ngọt, trên mặt bỗng lộ vẻ hoài niệm, đứng dậy đi theo cung nữ bưng thức ăn, rẽ vào nội thất, không nói một lời đã đè ta vào tường, cúi người ngửi ngửi như chó:
“Trong tay áo ngươi giấu hương gì thế? Giống như nàng ấy… Không… Còn ngọt hơn…”
Đợi thái hậu, quý phi và các mệnh phụ tìm đến nơi thì chiếc yếm đào hình uyên ương của ta đang treo trên thắt lưng hoàng đế, trong phòng thoang thoảng mùi hương ngọt ngào.
Thái hậu kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời, các mệnh phụ không giấu được vẻ thích thú hóng bát quái, còn quý phi thì mắt như muốn phun ra lửa: “Tiệnnhân, ngươi…”
Hoàng đế vội vàng đứng dậy, ta cũng vội quỳ xuống đất, trán chạm đất: “Thưa thái hậu nương nương… Là quý phi nương nương hiền lương thục đức, biết mình đang có thai không tiện hầu hạ bệ hạ, nên đã ban nô tỳ cho bệ hạ làm ấm giường… Nương nương hiền đức như vậy, thực sự là ứng cử viên duy nhất cho vị trí hoàng hậu!”
Nói xong, ta ngẩng đầu, nhìn lên quý phi.
Nếu nàng ta thuận theo lời ta nói thì có thể bỏ qua chuyện này, còn có thể tự mình tạo dựng danh tiếng tốt.
Nhưng nếu nàng ta phủ nhận thì chính là thừa nhận, hoàng đế trong ngày đại hỉ của nàng ta đã vụng trộm, hoàn toàn không quan tâm đến cảm nhận của nàng ta, như vậy nàng ta sẽ mất hết thể diện, ngay cả thái hậu, hoàng đế cũng sẽ thấy nàng ta không biết điều.
Khuôn mặt nàng ta đỏ bừng rồi lại tái mét, cuối cùng miễn cưỡng cười nói: “Đúng là như vậy nhưng không ngờ bệ hạ lại nóng vội như vậy. Chọn ngày không bằng gặp ngày, vậy thì ban cho nữ đầu bếp này một vị trí đáp ứng đi!”
Hoàng đế thấy vậy cũng cười ha ha, đưa tay ôm lấy nàng ta, đầy mắt vui mừng, thái hậu và các mệnh phụ cũng khen nàng ta hiền huệ.
Ta bị người ta dẫn đi, lúc đi còn nghe hoàng đế nhỏ giọng nói với quý phi: “Đa tạ nàng đã thay trẫm giữ thể diện. Đợi khi mọi chuyện lắng xuống, trẫm sẽ tùy ý nàng xử lý nha đầu này!”
Quý phi nhìn ta, ánh mắt như dao găm cứa vào da thịt ta.
Giống như nàng ta từng lột da rút xương tỷ tỷ, hầm thành một nồi canh sen.
2.
Ta và tỷ tỷ, là một nhánh Kim Liên tịnh đế trong Thiên Trì, tỷ tỷ hướng mặt trời làm điều thiện, gọi là Phù Cừ; ta khuất bóng làm điều ác, gọi là Hạm Đạm.
*Phù cừ, phù dung đều là tên gọi khác của hoa sen.
*Nụ hoa sen khi chưa nở được gọi là hạm đạm.
Một ngày nọ, tỷ tỷ tu luyện thành công, lên bờ trải qua tình kiếp, yêu một tên hoàng tử sa cơ đến chết đi sống lại.
Hoàng tử gặp nạn, nàng cứu giúp; hoàng tử thiếu người, nàng chiêu mộ; hoàng tử đoạt quyền, nàng giết người.
Sau này kinh thành xảy ra dịch bệnh, hoàng tử mắc bệnh sắp chết, thuốc thang không chữa được.
Tỷ tỷ cắn răng xé ra đan điền, sống sờ sờ moi tim sen ra.
Tim sen của Kim Liên đắc đạo, có thể cứu người chết, mọc lại thịt từ xương.
Chỉ là tim sen cũng là nơi chứa túi thai của Kim Liên, từ đó tỷ tỷ không chỉ mất hết pháp lực mà còn mất đi khả năng sinh dục.
Hoàng tử ăn tim sen, bách bệnh toàn bộ tiêu tán. Biết được sự hy sinh của tỷ tỷ, hắn chỉ trời thề, đời này kiếp này tuyệt đối không phụ nàng.
Không lâu sau, hoàng tử lên ngôi, muốn lập tỷ tỷ làm hoàng hậu thì thái hậu ngăn cản.
Bà ta nói: “Phù Cừ à, con không thể giúphoàng gia khai chi tán diệp, vậy thì phải độ lượng một chút. Cháu gái của ta là Thù Tĩnh có tướng cực phẩm dễ sinh con trai, nhất định có thể sinh rất nhiều hoàng tử.”
Hoàng đế cũng không quan tâm đến sự phản đối của tỷ tỷ, đón chất nữ của thái hậu vào cung.
Quý phi không phụ sự mong đợi của mọi người, nhanh chóng mang thai, một lần liền mang song thai, thái hậu và hoàng đế đại hỉ, hỏi nàng ta muốn gì, nàng ta nũng nịu nói: “Liên phi chướng mắt ta, ta muốn giáng nàng ta xuống làm cung nữ thấp hèn nhất.”
Cứ như vậy, tỷ tỷ trở thành cung nữ, giữa mùa đông giá rét, tay ngâm trong nước lạnh, rửa bô cho quý phi.
Nhưng quý phi vẫn chưa hài lòng, nàng ta nói: “Tiện nhân kia vẫn mỹ mạo như vậy, nhất định là yêu nữ! Bệ hạ, thần thiếp nôn nghén khó chịu, nghe nói canh sen rất kích thích tiêu hóa, không bằng…”
Nàng ta ra lệnh một tiếng, tỷ tỷ sống sờ sờ bị lột da rút xương, đánh về nguyên hình, trở thành nồi canh sen bốc hơi nghi ngút.
Người ta nói, hoàng đế đích thân bưng bát đút cho quý phi, thái hậu ở bên cười nói: “Một nữ nhân không thể sinh con, mặc kệ là người hay yêu quái, có thể bồi bổ cho thai nhi thì cũng tốt.”
Nhưng bọn hắn không biết.
Ác sen tu luyện, phải hút dương khí của nam nhân, cho nên đạo sĩ luyện thiện sen thành phù trấn yêu, chỉ khi thiện sen chết thì ác sen mới có thể ra đời.
Bọn bọn hắn đã tự tay mở cánh cửa Địa Ngục.
Hoa sen hình dáng giống trẻ sơ sinh, có thể tập hợp khí mang thai của thiên hạ, hóa thành người thì khả năng sinh nở cực mạnh, nếu không thể kết trái thì sẽ vô cùng đau đớn.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTỷ tỷ vì hoàng đế, cam tâm chịu khổ, tự tay chặt đứt thiên phú của hoa sen. Ta thì không giống vậy.
Trong cung có dương khí của Chân Long có thể hút, còn có hạt sen có thể kết, kết rồi còn có dương khí của Chân Long làm phân bón.
Ta rất thích nơi này, cảm giác như được trở về nhà vậy!
3.
Tiệc mừng kết thúc, mọi người đều nói quý phi không chỉ có cái bụng không chịu thua kém, mà còn là người hiền lương nhất thiên hạ.
Không chỉ chủ động sắp xếp phi tần cho hoàng đế, ngay cả đáp ứng nhỏ bé kia công khai quyến rũ hoàng đế, nàng ta cũng không tức giận, còn đối xử rất tốt.
Phần lớn những lời này đều do quý phi truyền ra ngoài, mục đích là để tạo thế cho việc lập hậu.
Thái hậu và hoàng đế cũng hết sức vui mừng, lập tức hứa hẹn, đợi quý phi sinh hạ một đôi hoàng tử thì sẽ phong nàng ta làm hoàng hậu.
Còn ta thì bị đuổi đến tẩm cung xa xôi nhất, ăn cơm thừa canh cặn, mặc quần áo rách rưới, không ai hỏi han.
Những ngày như vậy trôi qua một tháng, quý phi đột nhiên xông vào chỗ ở của ta, không nói một lời, ra lệnh cho người ta bẻ miệng ta ra, đổ một bát hoa hồngvào.
Nàng cười đến ôn nhu: “Bản cung đặc biệt đến truyền ý chỉ của thái hậu, Hạm đáp ứng xuất thân hèn kém, không xứng sinh con cho bệ hạ, đặc biệt ban cho một bát thuốc tránh thai.
Ta bị sặc đến mức ho sù sụ, đợi thuốc vào bụng, càng cảm thấy bụng đau dữ dội, như trời long đất lở, chỉ đành nằm rạp xuống đất rên rỉ.
Nhưng quý phi lại nhân cơ hội này, đá mạnh một cước vào bụng ta.
“Ai u!”
Ta không có lên tiếng, ngược lại nàng ta lại kêu thảm thiết, hóa ra là miếng ngọc bội ta đeo ở thắt lưng đã làm xước bàn chân non mềm của nàng ta.
“Đây là… ngọc dương chi thượng hạng.” Nàng ta đưa tay, giật mạnh miếng ngọc bội xuống, dùng ngón tay vuốt ve nghịch ngợm.
Ta khóc lóc nắm lấy ống quần nàng ta: “Nô tỳ biết lỗi rồi, không dám quyến rũ bệ hạ nữa. Miếng ngọc này là vật duy nhất tỷ tỷ để lại cho nô tỳ, xin nương nương đừng lấy đi.”
Quý phi vốn không coi trọng một miếng ngọc bội nhỏ bé, nhưng nghe ta nói vậy, ngược lại lại cười: “Có đúng không?”
Nàng ta buhắn tay, miếng ngọc bội rơi xuống đất, vỡ thành hai mảnh.
“Ngươi là tiện nhân không có liêm sỉ, tỷ tỷ ngươi chắc hẳn là một dâm phụ bị người ta chơi đùa. Miếng ngọc bội này, ngươi xuống âm phủ, hỏi lại nàng ta xin miếng khác đi!”
Nói xong, nàng ta nhấc váy lên, thỏa mãn rời đi.
Nhưng nàng ta không nhìn thấy, sau lưng nàng ta, bên trong miếng ngọc bội vỡ vụn, bốc lên một làn khói màu hồng nhỏ xíu.
Đây không phải là ngọc dương chi, mà là xương của thần thú dưới biển.
Bên trong chứa vật cực âm, có tác dụng phá thai.
Còn ta…
Ta nín thở ngưng thần, tập trung toàn bộ bát thuốc hoa hồng mà quý phi đổ vào một góc túi thai hoa sen trong cơ thể.
Trong túi thai, đã có sáu phôi thai nhỏ đang phát triển.
Đáng tiếc, có hai phôi thai đã hấp thụ chất độc hoa hồng, chắc chắn không giữ được.
4.
Tối hôm đó, ta vừa định ngủ thì đột nhiên một nhóm ma ma lực lưỡng xông vào cung điện đổ nát của ta, không nói một lời, kéo ta đến Bạch Lộ cung nơi quý phi ở.
Quý phi sảy thai, tiếng kêu thảm thiết của nàng ta vang vọng trong hoàng cung, chứa đầy sự kinh hoàng và tuyệt vọng.
Nàng ta biết, lần này, ngôi vị hoàng hậu lại sắp rời xa nàng ta.
So với nàng càng phẫn nộ chính là Hoàng đế cùng Thái hậu.
“Hạm đáp ứng, quý phi đã mở lòng từ bi, miễn cho ngươi tội chết, còn chủ động cầu xin cho ngươi chức đáp ứng, ngươi còn không biết đủ, vậy mà lại tàn hại hoàng tự như vậy? Hôm nay quý phi từ chỗ ngươi trở về, liền động thai khí, nhất định là trong phòng ngươi có thứ gì đó làm sẩy thai!”
“Nếu ngươi đã muốn chết đến vậy, kéo ả độc phụ này ra ngoài, lăng trì xử tử!”
Ta liều mạng dập đầu, trên trán rớm máu, càng thêm đáng thương: “Bệ hạ, thái hậu, nô tỳ oan uổng quá! Nô tỳ cũng là người đang mang thai, sao có thể để trong phòng thứ gì đó phá thai chứ! Như vậy chẳng phải là hại người hại mình sao!”
Thái hậu giận dữ nói: “Đến lúc chết đến nơi rồi còn nói dối, người đâu, vả miệng, đánh nát miệng nàng cho ta!”
Những cái tát giáng mạnh vào mặt ta, ta như chiếc lá sen khô héo trong gió lay động, chỉ khóc nói: “Thái hậu, nô tỳ chết không đáng tiếc, xin thái hậu đừng làm tổn thương long chủng trong bụng nô tỳ!”
Thái hậu nghe xong càng tức giận hơn, lại ra lệnh kéo ta ra ngoài phạt trượng. Nhưng ngay lúc này, ta kêu lên một tiếng thảm thiết, váy bên dưới thấm đẫm màu đỏ.
Cung nữ kéota lập tức hoa dung thất sắc: “Không xong rồi, Hạm đáp ứng hình như cũng sảy thai rồi!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.