Tô Dung liếc nhìn Lâm Phàm, gật đầu: “Thiên phú quả nhiên không tệ.”
Nói đoạn, hắn lại nhìn về phía Tô Trần, “Dung thúc còn có việc, đi trước.”
Tô Trần gật đầu: “Được.”
Tô Dung mỉm cười, không nói gì, xoay người rời đi.
Kỳ thực, nếu Lâm Phàm không phải đệ tử của Tô Trần, hắn đã chẳng dẫn Lâm Phàm vào Tô tộc.
Chẳng còn cách nào, hắn vẫn phải nể mặt Tô Trần, dù sao, Tô Trần còn gọi hắn một tiếng Dung thúc!
Tô Trần nhìn Lâm Phàm, cười nói: “Nói đi, gặp phải chuyện phiền toái gì rồi? Khiến ngươi phải lặn lội đường xa tới tìm ta.”
Lâm Phàm cười hắc hắc: “Kỳ thực ta rất nhớ sư tôn.”
Tô Trần nháy mắt: “Ngươi đoán xem ta có tin không?”
Lâm Phàm hai tay đan vào nhau, vẻ lúng túng hiện rõ trên mặt.
Tô Trần nói: “Có rắm mau thả!”
Lâm Phàm không dây dưa, vội vàng nói: “Sư tôn, có phải ta có một loại thể chất đặc biệt không?”
Tô Trần gật đầu: “Ừ, không sai, quả thực có một loại, tên là Hoang Cổ Thần Thể!”
Lâm Phàm hưng phấn: “Thì ra ta thật sự có!”
Tô Trần hỏi: “Sao ngươi biết?”
Lâm Phàm đáp: “Trước đây ở trong một bí cảnh, ta gặp được một vị tiền bối, vị tiền bối đó nói cho ta biết.”
Tô Trần nói: “Ngươi không hỏi hắn, làm thế nào để thức tỉnh Hoang Cổ Thần Thể trong cơ thể ngươi?”
Lâm Phàm đáp: “Hỏi rồi, nhưng vị tiền bối đó chỉ biết ta có thể chất đặc biệt, chứ không biết làm thế nào để thức tỉnh nó.”
Tô Trần nói: “Cho nên lần này ngươi tới, là muốn ta giúp ngươi thức tỉnh thể chất này?”
Lâm Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ta đoán chừng cũng chỉ có sư tôn mới có thể giúp ta, người khác không được.”
Tô Trần mắng: “Bớt nịnh hót.”
Lâm Phàm cười hắc hắc.
Tô Trần nói: “Hoang Cổ Thần Thể của ngươi khá đặc biệt, phàm là tu luyện giả có thần thể này, đều sở hữu kỹ xảo chiến đấu và kinh nghiệm chiến đấu vô song. Bọn họ có thể không ngừng điều chỉnh trạng thái trong chiến đấu, phát huy ra thực lực lớn nhất.”
“Công kích của bọn họ tựa như sấm sét, có thể xé nát phòng ngự của địch nhân trong nháy mắt. Phòng ngự của bọn họ lại càng thêm kiên cố, có thể chống đỡ được địch nhân oanh tạc. Quan trọng nhất là, tốc độ của bọn họ nhanh như thiểm điện, có thể xuất hiện trước mặt địch nhân trong nháy mắt, giáng cho địch nhân một kích trí mạng.”
Nghe Tô Trần nói xong, Lâm Phàm trợn to mắt, vẻ mặt kích động: “Ta dựa vào, Hoang Cổ Thần Thể này lợi hại như vậy sao?”
Tô Trần gật đầu: “Ừ, thần thể này chính là biến thái như vậy, nếu kiếm đạo của ngươi, phối hợp với Hoang Cổ Thần Thể này, ta tin rằng, thế hệ trẻ không ai là đối thủ của ngươi!”
Nghe vậy, Lâm Phàm càng thêm kích động, vội vàng nói: “Vậy sư tôn, ta phải làm thế nào mới có thể thức tỉnh Hoang Cổ Thần Thể?”
Giờ khắc này, hắn thật sự rất nóng lòng!
Tô Trần nói: “Muốn thức tỉnh Hoang Cổ Thần Thể này, gần như là không thể.”
“A?”
Lâm Phàm lập tức ngây người, sự kích động trong lòng liền biến thành thất vọng.
Tô Trần cười nói: “Ta chỉ nói là gần như không thể, lại không nói là không thể, ngươi thất vọng cái gì?”
Nghe xong, Lâm Phàm lại lần nữa kích động: “Thật sự có thể thức tỉnh sao?”
Tô Trần gật đầu: “Đương nhiên có thể, bất quá, cũng chỉ có ta mới có thể giúp ngươi thức tỉnh.”
Lâm Phàm kích động: “Sư tôn ngưu bức!”
Tô Trần mỉm cười, không nói gì, búng tay một cái, một đạo lưu quang liền bay vào trong cơ thể Lâm Phàm.
Cùng lúc đó, trên trán Lâm Phàm gân xanh nổi lên, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng vặn vẹo, hai chân mềm nhũn, ngã xuống đất, toàn thân không ngừng run rẩy.
Lâm Phàm run giọng: “Sư… sư tôn, thức tỉnh thần thể này đau đớn như vậy sao? Giờ khắc này ta chỉ cảm thấy trong cơ thể có hàng tỉ con sâu kiến đang gặm nhấm.”
Tô Trần gật đầu: “Quả thực có chút ít đau đớn, bất quá, nhịn một chút liền qua.”
“Dựa!”
Nghe Tô Trần nói xong, Lâm Phàm nhịn không được chửi tục.
Có ai hố đệ tử như vậy không?
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetLúc này, Tô Trần đứng dậy, ngồi xổm bên cạnh Lâm Phàm, sau đó duỗi hai ngón tay gõ lên đầu Lâm Phàm.
“A!”
Trên đầu Lâm Phàm lập tức nổi lên một cục u lớn, vốn đã vô cùng đau đớn, lại bị Tô Trần gõ một cái, quả thực là tuyết lại thêm sương.
Tô Trần nhìn Lâm Phàm: “Phải dùng từ ngữ văn minh, hiểu chưa?”
Lâm Phàm căn bản không còn tinh lực để ý tới Tô Trần, bởi vì, giờ khắc này hắn thật sự quá đau đớn, ngay cả hô hấp cũng trở nên vô cùng khó khăn.
Tô Trần mỉm cười, sau đó lại ngồi trên ghế mây, nhàn nhã phơi nắng.
Lâm Phàm sắc mặt vô cùng dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi, trán đẫm mồ hôi, mười ngón tay nắm chặt thành quyền, móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay.
Cứ như vậy kéo dài một canh giờ, Lâm Phàm rốt cục không thể nhịn được nữa, ý thức bắt đầu dần dần mơ hồ, cùng lúc đó, trên người hắn đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức cổ xưa mà kinh khủng!
Luồng khí tức kinh khủng trong khoảnh khắc liền tràn ngập cả thiên khung, thiên địa vỡ nát, ngay sau đó, hư không xuất hiện vô số dị tượng.
Tất cả mọi người của Tô tộc đều ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt tràn đầy chấn kinh.
Đây là tình huống gì?
Luồng khí tức này là do ai phát ra?
Còn nữa, tại sao lại có nhiều thiên địa dị tượng như vậy?
Chẳng lẽ có yêu nghiệt xuất thế?
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều vô cùng nghi hoặc.
“Các vị, nên làm gì thì làm đi.”
Đột nhiên, thanh âm của Tô Trần vang vọng khắp Tô tộc.
Nghe thấy thanh âm của Tô Trần, tất cả mọi người trong nháy mắt bừng tỉnh.
Thì ra là Thần tử làm ra động tĩnh.
Vậy thì không có việc gì.
Trong tiểu viện, Lâm Phàm đột nhiên mở hai mắt, cả người phóng lên trời, một luồng khí tức cực kỳ cổ xưa kinh khủng từ trên người hắn quét ra, ngay sau đó, khí tức của hắn điên cuồng tăng vọt.
Bán Đế cửu trọng đỉnh phong!
Cùng lúc đó, sau lưng Lâm Phàm hiện lên một đạo hư ảnh, đạo hư ảnh này không nhìn rõ được diện mạo, chỉ có thể nhìn thấy thân thể của hắn, trên người đạo hư ảnh này, tản ra khí tức không thuộc về thời đại này!
Hư ảnh dường như nhìn xuống Tô Trần phía dưới.
Tô Trần sắc mặt bình tĩnh, khóe miệng nhếch lên: “Thú vị!”
Lâm Phàm lơ lửng giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền, toàn thân tản ra vạn trượng kim quang, xương cốt trong cơ thể hắn, cũng chậm rãi biến thành màu vàng kim, trên xương cốt còn khắc những thần văn khó hiểu.
“A!”
Lúc này, Lâm Phàm đột nhiên mở mắt, rống to một tiếng, khí tức kinh khủng, trong khoảnh khắc liền quét ngang phạm vi trăm vạn dặm, hết thảy mọi thứ trong trăm vạn dặm đều bị chấn nát.
Tất cả mọi người của Tô tộc, trong lòng chợt run lên, bọn họ nhìn Lâm Phàm trong hư không, ánh mắt tràn đầy chấn kinh.
Cùng lúc đó, Tô Ngôn Triệt và một đám trưởng lão của Tô tộc đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tô Trần, bọn họ nhìn chằm chằm Lâm Phàm, trong mắt cũng tràn đầy chấn kinh.
Nhị trưởng lão Tô Mặc ngưng trọng nói: “Người này là ai? Lại có thần thể kinh khủng như vậy!”
Tô Ngôn Triệt lúc này nhìn về phía Tô Trần: “Tiểu Trần, hắn là ai?”
Tô Trần nhìn về phía Tô Ngôn Triệt, cười nói: “Đệ tử của ta, làm sao vậy?”
“Đệ tử của ngươi?”
Tô Ngôn Triệt và một đám trưởng lão nhíu mày.
Thiên kiêu yêu nghiệt như vậy, lại là đệ tử của Tiểu Trần?
Bọn họ nhìn sâu vào Tô Trần.
Tiểu Trần chỉ sợ không đơn giản!
Tô Dung khóe miệng mỉm cười.
Hắn sớm đã nhìn ra Tô Trần không đơn giản, cho nên vẫn luôn tìm cách kéo gần quan hệ.
Hắc hắc, ta thật mẹ nó thông minh!
Tô Dung trong lòng thầm vui sướng.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.