Lưu Hạo chỉ là một nhị cấp khế ước giả nhỏ bé, cho dù khế ước tam cấp đổ quỷ, hắn có gì phải sợ.
Ai cũng biết, thực chiến của tam cấp đổ quỷ xưa nay đều không mạnh, hắn hoàn toàn không sợ.
“Quỷ Hồ, đao của ngươi, thật không phải ta lấy, lần này coi như ta xui xẻo, ngươi đưa ra yêu cầu, ta cho ngươi một câu trả lời hài lòng.” Đại Hùng không để ý đến Lưu Hạo, nhìn về phía Quỷ Hồ nói.
Quỷ Hồ cũng gắt gao nhìn chằm chằm Đại Hùng, nhưng không hề động thủ.
đi ra, Xme“ iôM ộMc Như rontg nghĩ. òlgn .”irồ phải ộmt chút Phong ễLiu hỏi suy mìt cần
cách nhìn Như ỳk ồĐgn Pgnoh icếl .ạl t,ờhi Mộc ạli hắn ộmt
h,oe Hgùn ắhn trở ỉch Như ạĐi angm nưh hắn iuôn hgPno trực nữa. hiếp Mà ếđn ểth ,vyậ cũng hgôkn về, tiếp tểh iTrạ óc liền yu ộMc nầc đcượ
có tắc. động ngkôh an thể yqu có vi htủ, cứ, nuế oảB mpạh gchnứ
lấy đao thpá đồ hécm, nắh lúc bị ođa tiếp nhôgk biết quấn htu khi ctụ ểt. liạ nhiệ đã gaNy hặct àno từ gnbă cuẩhn ivả
gPohn r.iồ tiếg ynà lập osa cấp tếib cg,nạ uỷQ cộM an Như ơih ìv vả,i oạH băng của tức ba có được tức plậ hểt tính ucthộ đã hắn tbiế, lcú hikn ũngc được oBả Lưu
ởm mgiện .ión Hgùn iạĐ ”.hikố “Một àngn
lại. chẳng uSa Hùng, vải đó, lấy ọbc men tay, etoh chốc nắh chná ăbgn thcặ ãđ trói Đại bao mấy
chế, hỉc nhưng dù trưởng. gnHù ịb vậy pá cho Hùng. uty đúng, Điạ gắhnt hểt là liạ vẫn Như ởưgnX mtì cược, có Điạ Đnúg ậv,y không đnhá nói rằng đi
cnò tghôn chừng auq óc ión được hậTm tchú ểht kiếm ,chí ồđ nàng t.ốt không
inưgờ vô tầng hmpẩ điố cnùg ồgHn aủc Tinh vtậ à.rgn Ưu vậy, rõ oca nnhgữ hắcc trung chắn iuễL là như Tểyu,n viớ Môi
Hồ cũng êbn chản đngứ ạhnc gynâ Qỷu nếki ghcứn nihk ếđn này, gưin.ờ ngạc
cMộ dù Nưh hônkg băng heo, coh dải vì ônui hắn ắhnc iạrT gnđộ no,Phg bản nũgc nhPgo Bởi hccắ hưN rằng Mộc trả dmá ở thủ. gknhô nâth
ựs ỉCh riót iỏhk bnăg uộcb àl vải. htể kgôhn caủ táoth vẫn
hề ịb ịb ntộg caủ tể kéo gnăb tđộ sắc hoàn ưởtng ạ,ođ dai theo đạo bén ợnt,gư dẻo ộđ ,uốngx đoa đao uqỹ liỡư mất viả sức làm àm ựcl ồđ uáq vượt Nnưhg không hại. nổt lại của tnào đi
đột tni.gế Hạo, Nưh niệđ ồđ lên rtí gậy rtnga a”o?s ộMc “uLư aty giươn hinên là Phong nogtr
để ngBă riơ vải gậy thân Đại ar ộmt ncuẩh gúđn thể inđệ lộ ehk lúc ácx ùn.Hg hở, ovà ũgcn
nghưn gnnă lại gởnXư at cản. đánh nhgôk ìmt Hạo ốnum ộgnđ hủt, sẽ cơ grotn iđ ểth đây ãLo at “Được, ”t.nrưgở i,gươn Lưu uỷQ
tay, Nưh cMộ ở àl đã ngờ, ,àl httậ Phong lại đoạ ngkôh cụ htể Chỉ ođạ hngCẳ ục dù uht ẫnv chủ? óc hồi? hắn trong lẽ ậnnh
Luư “Một đi ?sao ?ikhố trưởng điổu ưiơgn iơgưN mày tử, xngởư gànn Quỷ o.ạH tmì ớiv ăn Hồ nói Tiểu đi.”
mạnh, ộmt là ánđo pá iđố huiệ thắng, nđộg ngcà dám qảu cếh úh.ct tuyệt ayt uếN oLã Qỷu vậy
tgếin. ạĐi ạli ?”ồH “Quỷ ôh Hùng ộtm
có igới sắm một ncò hnắ ếht thả gnưiờ oa?s hưn uqỷ dị phải ga tểh Trên có chẳng ậy,v trong ức, uam hơn hắn
lcú ạhnc nữhng hắn. ânth Mộc Pnohg, ngay tipế rtở xà, hnhna tóri mắt về du ùHgn đó trong nbê ựctr gnăb máb ra, đó, náyh gCũn như tna iĐạ sau Như idả iềnl ovà chóng cuộb
nẫv tốt. yuếqt gcù,n đòi định Quỷ Cuối ồH cỗh
nàng hnư àl iờngư ộcM Nưh nắH biết, cụ goh,Pn lại nyà y.vậ kcáh àoh mà cho đạo băng ủac ậvy ghópn vải mượn
heo, õ,r ritạ ũgcn ắnH ôiun àl huểi ấmc orgnt thủ. ở động
nêtr ,tứd Hạo. ờinưg liạ Lời bnăg Lưu ảiv uểchyn gPonh ộcM tnrê gờiưn nsag Như ừva
ánh Mộc ghoPn vnạ lóe ố?hki” nlê. ộ“tM hưN mắt hiơ
htậT ậtv hìnm. uht oàv nữgnh ngăb mà lgnò dải kia hắn acủ phẩm muốn trong iồh nói,
dmá nhắ égh bắt hủt ảiv nhgoP Nưh Lúc éko ùD“gn iak lấy đâu.” nhắ, ộMc ỷQu ,này giọng uưL không :óin còn băng ,óin ạil ita ộnđg at, của ạĐi àvo Hoạ Hùng về nhỏ ,Hồ iồr ,ilạ
tmộ như nvạ ê:nl nheg unệchy eól oC“h Quỷ tệ, at àny vậy, coi mắt ánh Hồ hnồ .au”q
uqa cụ achư gừnt ừt của oạđ gtnro hgnnữ hết ếnđ hiểu yna tìm dị ny.à gái ảc ắHn trước ỷuq igới
ừt clự cơ ahíp ềv lêni uLư ùHng a,r oạH khiến gornt hcnấ ỷuQ Điạ tục sua. lùi ủgnhk thể nikh hátp bùng độgn
tê~~~!” T“ê tê
nào, Sát của at Hồ ibồ aủc oaĐ i,kốh Ngư“ơi đngá ạnv ncũg rưT rồi, a?”os nói tộm thế thản nhiều ưrT at mlắ Quỷ êinnh khối Đao ta, vạn ưngiơ tSá trộm một i.ón ìth
h,iã này, than tiếc. gnòl trong mầht đáng kinh yhất Lưu cảnh ạHo
ngừng run hgônk Điạ Hùng sau tậrn iudỗ tnâh điện thẳng, đang đó ctứ giãy giụa lên, htể tMộ plậ nmhạ luư vốn ẽm ẩyr. eló
ước óc mẽ mhnạ ,gnờ khế ếnđ nhỏ ảgi ộtm hia Hắn cụ thể ấcp hữu lại éb gôkhn ũngc .ậvy sở đạo
thêm ểht lngắ igmnệ mắt lại àvi Điạ ếnđ ,ạđi dừng chất trắng, rtnợ ntê sùi gùHn cờnưg phgón kih ọtb lại. pmé iệđn này Lưu lo ầ,ln imớ hai nên Hạo coh
ar vaừ ư“.ợ”cĐ tdứ li,ờ Hạo uLư iđ nig.oà xoay ginờư iềnl
inlề giơ ạĐi về náhgno paíh bgăn vừa aol Hạo viả tay, Lưu ùH.gn hcớp
ồHn ànng răng măn ấly gHùn ỉch t,ệ có ànng Đại nà,ng măn ta ămN“ ar inhgnế .tiôh” nói.
cụ thì được, ođạ ai cách rằng, người chính niơgư ôkghn Piảh biết cũng ốs có kgnôh hco đó, ừrt có ìht là à.no ộtm rảt b,itệ củh, nhuyệc lại ,ngươi nhận lấy cặđ ạinog kôghn của
ngươi gây yuchnệ òhng lộ rồi, .”ihạ gừđn người “Đại ịb hối gù,nH
,đơ ểth lên ygậ hut Hoạ ni,đệ lại thỉnh tnhâ run thoảng cái. nHgù iồh ẫnv Lưu Đại một thẳng
ttố rgont yvậ ỉch tmộ vạn hhnì đao Nhìn còn uQỷ hhant mà ưTr gánđ Sát Đoa tay caủ khối? hắn, ,Hồ hơn nưh
gật tinề ợ,Đc“ư âgnm nghe óni: ộmt uđầ trầm ált, vậy đây.” uQỷ ồH đưa
đ,ó ẻv Sau Lưu ạoH ar ộl trên dữ t.ợn tặm
mặt ênn sau scắ cméh một về gườni tyấh ođa uưL gthẳn ạ.oH yậv, ác, óđ thoáng, nngẩ Hùng trở útr phía Đại unhg
caủ ảvi oạH itếs Lưu hãi Đại nhìn, ,aụgi ygãi gnlò Hgùn iêđn băng ứđgn ạiđ ikhn cường càng ưrtớc iv.ả sự c,tặh êthm đgan tmộ hìt cồgun ẫvn ăngb nbê ẫvn rtnog
igNơư caủ ạiĐ gđná một kinh điên ồri ht.ôi” gũcn Trư Đao khối tức “Một vạn? iáC nghe vậ,y ỉhc lập gnưiơ sao? vạn gnHù Sát ãi.h
ctựr lại, ậtb ếipt nứg ứct tiến ồ ,cắt vào chọc uưL ,nầg .ồ” ồ liền .ùnHg gncô Hạo nphả lpậ người Đại “A, đến
tê “Tê tê~~~!”
sẽ qua có đồ thể ắnh cho Nếu là ọbn sinh àl không heo yqu đồ nắ,h một tởgrnư liạ mà lại, tể vì tắc, ểt lớ.n lmà mối có, vi mộ ăn Xưởng ỏb phmạ nọb uichê nhưng hgôkn
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.