“Ầm ầm!”
“Rầm rầm rầm!”
bên ngoài Vạn Cổ giới, vô số đạn pháo vẫn đang oanh tạc, chưa có ý định dừng lại.
Sự oanh tạc điên cuồng này, quả thực cũng là đang điên cuồng tiêu tiền.
“Đáng ghét!”
Tổng chỉ huy đứng trên khoang điều khiển khoang, nhìn kết giới ánh sáng vẫn chưa được công phá, không kìm được lửa giận quát: “Rốt cuộc thì đây là trận pháp đẳng cấp gì!”
Đi theo Thiên Ma Hoàng Nam chinh Bắc chiến, lần đầu tiên hắn gặp phải vấn đề khó giải quyết như thế này.
Mà một nguyên nhân nữa khiến hắn nổi giận chính là số lượng đạn pháo tổn hao trong khoảng thời gian ngắn này đã có thể bằng với số lượng đạn pháo dùng để san bằng mười mấy cái vị diện.
“Tướng quân. . .”
Một tên thủ hạ nói: “Chúng ta còn tiếp tục bắn phá nữa không?”
“Bắn!”
“Tiếp tục bắn!”
Đã bắn ra nhiều đạn pháo đến như vẩy ồi, nếu như dừng lại, chẳng khác nào muối bỏ bể, cho nên nhất định phải tiếp tục tăng cường hỏa lực!
“Tướng quân!”
Ngay khoản thời gian ngắn ngủi khi chiến hạm tiến hành bổ sung đạn dược, mưu sĩ đứng ở cửa sổ gần nhất ngạc nhiên và vui mừng nói: “Kết giới trận pháp biến mất rồi!”
Tổng chỉ huy thấy thế, mừng lớn nói: “Cũng coi như là đã công phá được nó rồi!”
Mơ đi cưng.
Nguyên nhân mà đại trận hộ giới đột nhiên biến mất, là bởi vì nó được ngắt từ trong nội bộ.
Bọn họ muốn dựa vào hỏa lực để công phá nó, khẳng định phải dồn them càng nhiều tài nguyên mới có thể được.
“Xông lên!”
Tổng chỉ huy hét lớn.
Quyết không cho phép Vạn Cổ giới lại khởi động đại trận hộ pháp một lần nữa, nhất định phải nhân sơ hở này mà mang quân giết vào, sau đó tiêu diệt hết sinh linh bên trong, để an ủi cho số đạ pháo đã tiêu hao!
“Vù vù!”
“Hô hô hô!”
Trong nháy mắt, đuôi của hơn vạn tàu chiến hạm tập trung chung quanh phun ra lửa đỏ, đang chuẩn bị xông vào thì nhìn thấy bên trong vị diện dần dần xuất hiện những tia sáng.
Mới đầu chỉ có vài tia sáng vụn vặt lẻ tẻ, sau cùng là dàn ra nguyên một mảng lớn.
“Ừm?”
Tổng chỉ huy khẽ nhíu mày.
“Tướng quân!” Một tên thủ hạ nhìn thấy hình dáng của chùm sáng thông qua màn hình hiển thị, hoảng sợ nói: “Võ giả Vạn Cổ giới bay đến!”
“Hừ!”
Tổng chỉ huy lạnh giọng nói: “Tự tìm chết!”
“Vù Vù Vù!”
“Vù Vù Vù!”
Ở nới bức tường không gian điểm giao nhau giữa Vạn Cổ giới và vũ trụ, với khí thế như nước lũ, Cố Triều Tịch dẫn theo lãnh đạo cấp cao và đệ tử bay ra ngoài, sát khí ngút trời!
Đại trận hộ giới đóng lại, tương đương với chuyện vị diện đã bị phơi bày ngay trước mặt quân địch, cho nên, điều mà bọn họ có thể làm là dùng sinh mệnh để bảo vệ ngàn vạn sinh linh sau lưng!
“Chỉ có ngần ấy người thôi sao?”
Tổng chỉ huy khinh thường nói: “Không biết tự lượng sức mình!”
Kể cả Vạn Cổ Tông huy động hết toàn tông môn, tuy có thêm một triệu Ma vọng quân và phần lớn Avengers theo, nhưng không thể so sánh được với Thiên Ma Hoàng huy động toàn lực lượng.
“Bắn nát hết bọn hắn đi!”
Vì để nhanh chóng kết thúc trận chiến, để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tổng chỉ huy không có ý định đối đầu trực tiếp với bọn hắn, mà chính là sử dụng ưu thế về hỏa lực tiến hành đàm áp.
“Kèn kẹt!”
“Tạch tạch tạch!”
Họng pháo của từng chiếc chiến hạm hoạt đông, nhắm vào những võ giả của Vạn Cổ giới đang bay ra, thứ năng lượng lóa mắt dần dần được tụ lại, sau đó phun ra những viên đạn ánh sáng có kích thức nho nhỏ.
Không dùng pháo đạn lớn là cũng do muốn tiết kiệm tiền.
Thực ra thì vào lúc này dùng loaiij đạn năng lượng vừa nhỏ lại vừa nhanh này để đàm áp, cũng là một phương pháp rất ổn.
“Vù Vù Vù!”
“Vù Vù Vù!”
Vô số đạn ánh sáng nhìn tựa như mưa đá rơi xuống từ trên trời, bởi vì diện tích bắn phá quá rộng, đệ tử Vạn Cổ Tông rất khó lựa chọn việc tránh né.
Tránh?
Đã không có khái niệm này.
Đã lựa chọn ứng chiến trực diện thì phải đánh đến cùng!
“Lập thuẫn!”
Chung Nghĩa hét lớn.
Thành viên của đội tiên phong lần lượt lấy ra những chiếc thuẫn được chế tạo bằng những chất liệu đặc thù đưa ngang trước người, hình thành một vòng lá chắn hình chữ nhật.
“Bành bành!”
“Bành bành bành!”
Một lát sau, đạn ánh sáng điên cuồng đập vào những chiếc thuẫn, tuy là uy lực rất mạnh, nhưng lại khó làm lay chuyển được phòng tuyến vững chắc.
“Tản ra!”
Hai tay Chung Nghĩa giang ra hai bên.
Thành viên của đội tiên phong núp sau lá chắn hình chữ nhật lần lượt cầm thuẫn bay ra ngoài, đội mưa bom bão đạn mà tách ra thành hai bên trái phải, từ đó thu hút hỏa lực của đối phương, không để cho bọn hắn tập trung oanh tạc vào cùng một điểm!
Thế mà.
Đã xem nhẹ hỏa lực của bên Thiên Ma Hoàng, vừa mới tách ra thì nhất thời lại có vô số đạn ánh sáng bắn đến.
Nói một cách chính xạc thì.
Cho dù là có chia nhỏ phân tán ra đều phải chịu đựng sự tấn công như mưa bão của đạt dược.
“Bành bành bành!”
“Bành bành bành!”
Dưới sự oanh tạc không ngừng nghỉ của đạn pháo, thành viên đội tiên phong bị ép đến liên tục lui về sau, tấm thuẫn che ở trước người cũng dần dần xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.
“Ầm!”
“Ầm!”
Một lát sau, mấy chục cái thuẫn bài nổ tung ngay tại chỗ.
Thành viên đội tiên phong mất đi tấm lá chắn bảo vệ, nhất thời đã phơi bày toàn bộ thân thể trước làn mưa bom bão đạn.
“Rắc rối rồi!”
Sắc mặt Chung Nghĩa đại biến.
Vào thời khắc nguy cơ, từng Diablo xông đến.
Bọn họ với thân hình to lớn đứng ngang sau lưng đồng môn, hai tay dán vào hư không, ngưng tụ hình thành nên kết giới phòng ngự lục giác.
“Bành bành bành!”
“Bành bành bành!”
Đạn pháo bắn tới như mưa, nhưng căn bản là không thể nào rung chuyển được.
Thế mà.
Cứ làm bia để ngắm bắn như thế này chung quy cũng chẳng phải là cách gì hay, cho nên việc cấp bách bây giờ là nhất định phải tiến lên!
Đang bị hỏa lực áp chế, cơ giáp sư đứng đầu Vạn Cổ Tông là Tĩnh Tri Hiểu đứng ra, hắn điều khiển Hiểu Thiên hạo, xông lên như một tia sao chổi, trên đường tiên lên có lúc thì né tránh vô số đạn pháo, hoặc là lựa chọn cứng rắn xuyên thẳng qua, khi tiến lại gần chiến hạm lúc này rút thanh kiếm từ phía sau lưng ra.
“Vù Vù Vù!”
Ánh kiếm to lớn hình chữ ‘Z’ xuất hiện trong hư không.
“Vù ” Hiểu Thiên thuyền không hề dừng lại, dưới chân phun ra lửa đỏ, dường như hóa thân thành Triệu Tử Long, một mình xông vào chém giết giữa vạn quân.
“Bành bành bành!”
Vừa rời khỏi, trong mấy chục chiếc tàu chiến tinh không nằm trong phạm vi ánh kiếm to lớn hình chữ ‘Z’ nổ tung, toàn bộ binh lính Thiên Ma Hoàng bên trong đều chết.
“Vù vù!”
Hiểu Thiên hạo cực mạnh, lại dựa vào tốc độ vô cùng nhanh, giống như u linh giết vào lòng quân địch, giơ tay chém xuống, tất cả đều là thuyền nổ người vong không chừa lại bất cứ thứ gì!
Đáng tiếc.
Không có bảng điểm số dành cho người giết địch.
Nếu không, Tĩnh Tri Hiểu chắc chắn sẽ chiếm được vị trí đứng đầu bảng.
“Bắn hạ nó!” Tổng chỉ huy chỉ Hiểu Thiên hạo, giận dữ hét.
“Kèn kẹt!”
Khoan tàu trên những chiếc chiến hạm gần đó mở ra, binh lính Thiên Ma Hoàng dũng mãnh tiến ra nhiều như châu chấu.
Hiểu Thiên thuyền đã một mình xông vào đánh giết giữa vạn quân, bọn họ chắc chắn sẽ không dùng hỏa lực để áp chế, dù sao chẳng khác nào dùng tài nguyên tự bắn thân mình, cho nên chỉ có thể sử dụng đao búa!
Đương nhiên.
Cũng chỉ là một bộ phận quân lính mà thôi.
Cùng lúc đó, những chiếc chiến hạm khác còn đang bận dùng hỏa lực áp chế, ngăn cản sự tấn công của Vạn Cổ Tông, thậm chí còn cố ý lách qua bọn họ, ngưng tụ đạn pháo bắn vào trong Vạn Cổ giới!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetPhá đi căn cứ của đối phương, chắc chắn là ưu sách tối ưu trước mắt.
“Bảo vệ vị diện!”
Tiết Nhân Quý chỉ huy trong Vạn Cổ giới hạ lệnh, chỉ thấy gần vạn chiếc Diablo đang ẩn nấp thần không biết quỷ không hay cách ngay bên ngoài bức tường không gian không xa, liệ kết với nhau hình thành ra một kết giới phòng ngự khổng lồ.
Bọn họ không xuất hết toàn quân tiến lên, chính là vì bảo hộ vị diện sau lưng.
“Bành bành bành!”
Muôn trùng đạn pháo bắn đến từ bốn phương tám hướng, tuy bắn lên trên kết giới phòng ngự chẳng mang lại gì, nhưng cũng tiêu hao hết năng lượng, nếu như tiếp tục bắn thêm mấy chục lần, khẳng định sẽ phá được.
Không có cơ hội!
Bởi vì, lãnh đạo cấp cao và đệ tử hạch tâm của Vạn Cổ Tông đã tiến lên.
Các loại thần thông, các loại đặc hiệu bùng nổ, dùng những hành động như bẻ gãy nghiền nát để phá hư tàu chiến tinh không, đồng thời khiến cho binh lính bên trong bay ra ngoài chọn đao kiếm để đánh nhau, nếu còn không ra thì thuyền vong còn người thì vong!
“Tất cả chiến hạm lui lại!”
Tổng chỉ huy cũng nhận ra là nếu như chiến hạm không nhanh chóng rút lui, chẳng khác nào biến thành một tấm bia sống, cho nên hạ lệnh rút lui toàn bộ, điều động toàn bộ binh lực sử dụng chiến thuật dùng ưu thế về số lượng đông đảo để đàm áp!
“Vù vù!”
“Vù Vù Vù!”
Một lúc sau, chiến hạm bay khỏi, từng đám binh lính Thiên Ma Hoàng bay ra khỏi đó, khi bọn hắn tập trung lại với nhau, nhân số nhiều đến mức gần như cả ngàn vạn quân.
Bên trong, còn có không ít võ giả thực lực cường hãn, ngưng tụ các loại sức mạnh âm tà xông đến chém giết, quần đấu cùng Vạn Cổ Tông lãnh đạo cấp cao và cả đệ tử hạch tâm.
Tình thế hiện tại là.
Mạnh đánh nhau với mạnh, yếu đánh nhau với yếu.
Thiên Ma Hoàng chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số, không ngừng hình thành thế trận vây quét.
Ví dụ như Dạ Tinh Thần, binh lính vây quanh hắn có đến mấy ngàn, bên trong còn có mấy tên võ tướng cảnh giới Thiên Cơ.
“Chết!”
Dạ Đế vung Phương Thiên Họa Kích, trực tiếp quét sạch một mảng lớn, máu tươi và những tay chân cụt phiêu đãng trong tinh không.
Về phương diện giết người này.
Dạ Tinh Thần tuyệt đối sẽ không có chuyện thương hại hay nương tay.
Thậm chí, hắn vô cùng mong đợi bị càng nhiều quan địch bao vây càng tốt, như vậy thì có thể gách vát không ít nguy hiểm cho đồng đội.
“Ầm!”
“Ầm!”
Dạ Đế hóa thành Chiến Thần, sức mạnh hủy diệt rót vào Phương Thiên Họa Kích, sử dụng thủ đoạn bá đạo và tàn nhẫn chém giết binh lính Thiên Ma Hoàng, dần dần, máu tươi của kẻ địch sắp nhuộm đỏ áo giáp.
“Vù ” lúc này, Quân Thường Tiếu bị vây trong Thánh Hỏa Phán Quyế, Nam tóc đỏ hùng hùng hổ hổ đi tới: “Thằng nhóc này có chút khó chơi.”
Vốn cho rằng vây khốn đối phương, có thể dễ dàng giải quyết, kết quả chuyện không hề thuận lợi như trong tưởng tượng.
“Ừm?”
Nam tóc đỏ tiếp tục cố định Thánh Hỏa Phán Quyết, trong lúc vô tình phát hiện ra Dạ Tinh Thần đang chém giết, hạ thấp giọng nói: “Người này có chút hung ác.”
Hắn lại nhìn lên vùng trời nơi đại quân Thiên Ma Hoàng giao chiến cùng đệ tử Vạn Cổ Tông, nhìn thấy tình hình vẫn chưa đàm áp được, liền lắc đầu nói: “Ta đang chờ khôi phục tự do, nhưng cũng chẳng đợi kịp nữa rồi.”
“Xoạt!”
Dứt lời, hai ngón tùy ý bắn ra.
“Vù vù!”
Trong khoảnh khắc, năng lượng lửa đỏ nóng rực ngưng tụ trên đầu ngón tay, sau đó không ngừng xoay tròn bành trướng ra, mãi cho đến khi đạt đến cực hạn, thì ‘Vù’ một tiếng bắn ra, sau đó mang theo sức mạnh kinh khủng, ép về hướng Dạ Tinh Thần đang chém giết!
Suy nghĩ của Nam tóc đỏ là thuận tay giúp đại quân Thiên Ma Hoàng diệt trừ kẻ địch khó giải quyết, còn nhiệm vụ chủ yếu của bản thân mình là giải quyết người nam tóc xanh đang bị vây trong Thánh Hỏa Phán Quyết.
Để ta giải quyết kẻ khó nhai nhất.
Các ngươi còn không áp chế được Vạn Cổ giới, thì đích thực chính là một lũ phế vật mà Thiên Ma Hoàng nuôi!
“Vù —— —— —- “
Năng lượng lửa đỏ ép đến, khí tức nóng bức cắt lìa không gian.
“Không xong!”
Vừa giải quyết xong một tên võ tướng cảnh giới Thiên Cơ, Dạ Tinh Thần cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, sắc mặt đại biến ngẩng đầu nhìn lên, không nhìn thấy thì còn đỡ, vừa nhìn đã xìu luôn xuống!
Sức mạnh lửa đỏ mà nhìn như do Nam tóc đỏ ngưng tụ dẽ dàng này, thực sự thì cũng không hề thua gì sức mạnh lúc trước hắn dùng để bắn vào đại trận hộ giới, đừng nói là Dạ Tinh Thần, nếu đổi lại là những võ giả thượng lưu cảnh giới Thiên Cơ cũng không đối đầu trực tiếp!
“Dạ sư đệ, mau tránh ra!” Đám người Lý Thanh Dương và Tô Tiểu Mạt đang chém giết ở nơi xa nhìn thấy thế, nhanh chóng rống to nói.
Tránh đi.
Quá non.
Sức mạnh mà Nam tóc đỏ ngưng tụ trong lửa đỏ quá mạnh, thậm chí hình thành một loại khí tràng nào đó, phong ấn Dạ Tinh Thần, căn bản là hắn không có cách cử động thân thể, chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.
“A “
Vào thời khắc ranh giới giữa sự sống và cái chết, Dạ Đế nổi gân xanh hét lớn một tiếng.
“Vù vù!”
Sức mạnh tiên âm trong cơ thể bùng lên, mục đích muốn phá vỡ sự khống chế vô hình này, nhưng vừa lĩnh hội không bao lâu, sức mạnh còn quá ít, căn bản khó có thể làm nó rung chuyển được!
Rất khó để đối đầu với sức mạnh tuyệt đối trước mặt.
“Dạ sư đệ!”
Ánh mắt của đám người Lý Thanh Dương cực kỳ phẫn nộ, nhưng cũng bởi vì khoảng cách mà khó có thể chạy đến chi viện.
Không.
Kể cả là bọn họ có thể kịp thời đến giúp đỡ, thì kết cục cũng chỉ là được chôn cùng nhau mà thôi.
Có thể nói, có thể đánh nhau với Thiên Ma Hoàng, thực lực của Nam tóc đỏ là vô cùng đáng sợ, bất kỳ mục tiêu nào đã được hắn khóa chặc, phải đối mặt với cái chết mà không thể phá giải được, trừ phi. ..
“Vù vù!” Vào thời khắc đối mặt với cái chết Dạ Đế, Hà Vô Địch từ đằng xa bay tới với tốc độ tối đa, sức mạnh tiên âm trên hai tay phun trào đạt đến cực hạn, di chuyển vô cùng nhanh, cả khuôn mặt đều bị gió thổi vặn vẹo.
Thế nhưng.
Hắn đã cố hết sức.
Nhưng vẫn cách Dạ Tinh Thần một đoạn.
Nếu như hắn có chạy đến kịp thời, cũng chưa chắc đã bảo vệ được người, thậm chí còn có thể liên lụy đến bản thân mình.
Giờ phút này Hà Vô Địch không suy nghĩ được nhiều như vậy, trong lòng của hắn chỉ có một suy nghĩ, nhất định phải dốc hết sức cứu cho được Dạ Tinh Thần, như thế mới có thể xứng với tông chủ, xứng với tông môn!
Hiện thực thì lại tàn khốc.
Tốc độ bắn xuống của lửa đỏ rõ ràng càng nhanh hơn, luồng không khí nóng rực phả xuống tới, gần như là tàn phá bốn phía không gian với sức mạnh kinh khủng .
“A a!”
Hà Vô Địch phát điên, gầm thét thiêu đốt sức mạnh tiên âm trong cơ thể, những chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn luồng sức mạnh nóng rực không ngừng áp sát Dạ Tinh Thần, và một bóng người xuất hiện ở trước mặt hắn. ..
Bóng người? ?
Hắn không nhìn lầm!
Trước mặt Dạ Tinh Thần bỗng dưng xuất hiện thêm một người, với tư thế mỏng mảnh đối mặt với sức mạnh như vạn quân đang ép xuống.
“Vù vù!”
Khí tức như sương mù tràn ngập, ngưng tụ thành một thân thể hùng vĩ, đột nhiên dán hay tay lên thuẫn lưu quang, quát: “Lực Bạt Sơn Hề Khí Cái Thế!”
Tây Sở Bá Vương.
Chấp nhận anh linh Tiêu Tội Kỷ!
“. . .” Dạ Tinh Thần ngây người, chợt hét lớn: “Chạy mau!”
Tiêu Tội Kỷ đứng ở tại chỗ, hai tay gắt gao nắm chặc thuẫn lưu quang, bởi vì áp lực không ngừng ép xuống, không ngừng đánh phá lên phòng tuyến bảo vệ, cơ giáp bao phủ trên cánh tay dần dần nứt ra, mãi cho đến khi ầm vang vỡ nát.
“Vù vù!”
Lửa đỏ vẫn đang ép xuống, tựa như ngôi sao chổi va vào trái đất vào thời tiền sử, khi vao vào trên vòng bảo vệ của chiếc thuẫn, nhất thời tạo ra những cột sóng năng lượng vỗ ầm ầm.
“Oanh “
Lúc này, Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ thu hai tay lại, cố gắng đẩy Dạ Tinh Thần ra khỏi luồng áp lực đè xuống, đánh ra một quyền bắn hắn bay ra ngoài.
Không có sự hỗ trợ của anh linh, phòng ngự trở nên suy yếu.
Dạ Tinh Thần bị bắn bay ra ngoài, mắt nhìn thấy rõ khuôn mặt của Tiêu Tội Kỷ quay đầu lại, khóe miệng xuất hiện cười, nói: “Ta nguyện dùng tấm thân tàn phế để gánh lấy mọi chớp giật sấm rền.”
“Không! ! !”
Dạ Đế nước mắt rơi như mưa rống to, những hình ảnh trước mặt chỉ tồn tại trong chốc lát, đã bị ngọn lửa vô tình bao phủ.
“Tiêu sư đệ!”
“Tiêu sư huynh!”
. ..
Ngồi xếp bằng trong biển lửa vô tận, Quân Thường Tiếu đột nhiên mở to mắt, đầu hắn như muốn nổ tung, bởi vì có cái gì đó quan trọng đột nhiên mất đi.
“Đinh! Thành viên Tông môn : 149999.”
Trong những năm này, Vạn Cổ Tông vẫn đi theo con đường lựa chọn tinh anh, cho nên số người không nhiều, gần đạt đến con số 150 ngàn người, bây giờ. . . lại mất đi một người.
Sau khi Hệ thống yên lặng một lúc, khó nhọc nói: “Tiêu Tội Kỷ đã chết.”
Nghe đến đó, người đọc ác ý lập tức lấy chai sâm banh đã chuẩn bị sẵn ở chương 500, kích động reo hò nói: “Rốt cuộc thì tông môn của Quân chó cũng có đệ tử chết rồi, mà còn là nhân vật chính đệ tử hạch tâm nữa chứ, vui mừng nhảy nhót, ha ha ha!”
“Phốc!”
Quân Thường Tiếu phun ra một ngụm máu, sắc mặt trở nên trắng đến dị thường, sự phẫn nộ và sát ý trong cơ thể tuông trào tựa như núi lửa, điên cuồng kích thích mỗi dây thần kinh, cả người như bốc cháy.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.