Ngươi không công nhận Vạn Cổ giới chúng ta sao?
Vậy được, ta sẽ chiếu đi chiếu lại hình ảnh cứu viện cho các ngươi xem.
Lại bắt đầu chê bai, kẻ địch không đủ chuyên nghiệp sao?
Vậy được, bổn tọa sẽ truyền hình trực tiếp, dùng hành động thực tế để cho các ngươi biết, Vạn Cổ Tông chúng ta đánh tinh binh!
Hình ảnh từ trận đánh được chiếu lên, trực tiếp đánh cho những kẻ còn nghi ngờ ngơ ngẩn hết cả người.
Nói thật.
Một tông môn có mạnh hay không, thì phải xem thử là đệ tử có dữ hay không.
Dùng biện pháp phát trực tiếp từ trận tiền, Vạn Cổ Tông đã chứng minh được bản thân mình.
Đương nhiên.
Cảnh tượng chém giết lẫn nhau trong cuộc chiến được miêu ta theo kiểu LOL đối chiến, tuy có chút hình tượng hóa, nhưng cũng không phải thật sự chỉ dựa vào năm người mà chiến thắng, còn có rất nhiều đệ tử cùng nhay tác chiến và hoàn thành.
“Tông môn này quá kinh khủng!”
“Ta tin là bọn họ đã giải cứu Hoang Hải giới!”
Được chứng thực bằng hình ảnh và truyền hình trực tiếp, rất nhiều võ giả đã bắt đầu nảy sinh dao động.
“Ầm!”
“Ầm!”
Mỗi ngày vào những thời gian cố định, trận pháp hình ảnh đều được chiếu khắp các vị diện lớn, không chỉ có chiếu cảnh tượng Tĩnh Tri Hiểu giải cứu Hoang Hải giới, còn chếu cảnh tượng đệ tử Vạn Cổ Tông chặn đánh tinh binh của Thiên Ma Hoàng.
Cẩu Thặng suy nghĩ rất đơn giản, các ngươi không tin sao? Ta cứ chiếu tiếp thôi, mãi đến khi các ngươi phải tin tưởng hết toàn bộ thì mới thôi!
Những đoạn hình ảnh không ngừng được phát trên màn hình, mọi người lại càng ghi nhớ ở trong lòng, thậm chí buổi tối đi ngủ cũng sẽ mơ thấy.
Có tin hay không thì tạm thời chưa nói nhưng giao động thì chắc chắn là có!
Không chỉ có như thế.
Càng ngày càng có nhiều võ giả lựa chọn tin tưởng Vạn Cổ Tông, gương mặt của Quân Thường Tiếu đột nhiên xuất hiện trong đoạn hình ảnh, sau đó bắt đầu màn diễn giảng kích động.
“Chư vị.”
“Thiên Ma Hoàng làm hại thượng tầng vũ trụ, mỗi người đều không thể nào mà bo bo giữ mình được.”
“Vì ngàn vạn sinh linh, vì con cái đời sau, chúng ta nhất định phải cầm vũ khí lên phản kháng!”
“Mà Vạn Cổ giới, Vạn Cổ Tông chúng ta, có năng lực có tư cách dẫn dắt các ngươi chống lại Thiên Ma Hoàng, còn có cả một tương lai thái bình vô lo!”
“Những võ giả muốn góp sức, hãy đến vùng tinh vực của Nguyên Thiên dã giới gặp mặt nói chuyện hiệp đàm và cùng nhau hợp tác lâu dài!”
“. . .”
Khóe miệng mọi người co giật.
Con hàng này đang dùng trận pháp hình ảnh để quảng cáo sao?
Tất nhiên rồi.
Chuyên gia mà.
Thậm chí Quân Thường Tiếu cò tự mình chế ra một MV tuyên truyền có tên là ‘Vạn Cổ giới hoan nghênh bạn’, ghi lại những hình ảnh về phong thổ nhân tình, cảnh sắc sông núi đẹp đẽ của vị diện của hắn vào trong trận pháp hình ảnh rồi đem chiếu cả ngày.
“Chúng ta luôn mở rộng cửa, mở rộng vòng tay chào đón ngươi.”
“Sau những vòng tay là sự thấu hiểu, ngươi sẽ yêu thích nơi này.”
Ca khúc với ca từ dễ nghe vọng ra từ màn hình, lãnh đạo cấp cao, đệ tử thậm chí các tộc võ giả của Vạn Cổ Tông đều xuất hiện.
Bọn họ đứng trên diễn võ trường, hoặc đứng trên ngọn núi, hoặc đứng trên cổng thành, hoặc đứng giữa nông thôn, hoặc là ngửa đầu hát vang, hoặc là uyển chuyển nhảy múa.
“. . .”
Các võ giả của vị diện thấy thế, thì lại đang nói thầm trong lòng nói: “Đây chính là một lũ ngớ ngẩn!”
Đi hay là không đi?
Rất nhiều võ giả bắt đầu suy nghĩ.
Nói thật, rất nhiều người sợ Thiên Ma Hoàng, nếu quả thật có người chỉ lối trong bóng đêm tìm đến ánh sáng, chắc chắn là họ sẽ ủng hộ, ít ra thì còn có hi vọng sống sót.
Đương nhiên.
Phần lớn mọi người đều đang do dự.
Bọn họ cũng không phủ nhận là Vạn Cổ Tông lớn mạnh, nhưng vẫn lo lắng hơn, chuyện thế lực này chống đối Thiên Ma Hoàng, thậm chí còn ghi lại hình ảnh rồi chiếu đi chiếu lại ở các đại vị diện, quả thực là đang trắng trợn khiêu khích mà!
“Không thể đi!”
Có người hoảng sợ nói: “Đi thì chỉ chết sớm hơn thôi!”
“Chắc chắn là Thiên Ma Hoàng có thể nhìn thấy những hình ảnh này, chắc chắn là sẽ không dung thứ cho cái thế lực chống đối mình tồn lại, đến lúc đó tất nhiên sẽ đàm áp mà không tiếc bất cứ giá nào, chúng ta đi thì sẽ chỉ bị liên luỵ mà thôi!”
“Đúng đúng!”
“Không thể đi chịu chết!”
Rất nhiều võ giả đã có quyết định, dự định lặng yên xem tình hình.
“Ai.”
Biết được thái độ của bọn họ, Quân Thường Tiếu bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Nếu như thế nhân đều có suy nghĩ như vậy, vậy thì lấy ai đi cứu vãn vũ trụ đây?”
“Thôi, thôi.”
“Bọn họ không muốn đến, cũng không bắt buộc.”
Quân Thường Tiếu có ý muốn đang kết thượng tầng vũ trụ lại thành một sợi dây thừng để chống lại Thiên Ma Hoàng, nếu như họ đã không muốn, vậy thì bản thân mình làm vậy.
“Không có cách nào.”
Hệ thống nói: “Anh hùng tất cô độc.”
Quân Thường Tiếu đồng ý với điều này, cho nên cũng đã nghĩ thoáng.
Đã bước lên con đường chống lại nhân vật phản diện, kể cả là không có được sự ủng hộ của thế nhân cũng phải đi đến cuối con đường, đi đến tận cùng mới thôi.
. ..
“Chúng ta sẽ giải cứu Hoang Hải giới này. . .”
“Ầm!”
Khi màn hình đang phát đi hình ảnh Tĩnh Tri Hiểu cứu vớt thế giới, đột nhiên bị một sức mạnh âm u đánh trúng, trong nháy mắt vỡ tan tành.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Răng rắc!”
Thiên Ma Hoàng đứng trong mật thất, tay nắm chặc, phẫn nộ nói: “Nếu Bản Hoàng không diệt được Vạn Cổ Tông, làm sao có thể nuốt được cơn giận này!”
Hắn giận!
Lửa giận ngút trời!
“Ngô hoàng.”
Một tên mưu sĩ cúi đầu nói: “Tông môn này đã nhiều đối nghịch với chúng ta, bây giờ lại phát những hình ảnh này khắp các đại vị diện, sợ rằng sẽ tụ họp được không ít sức mạnh, thuộc hạ cho rằng, việc cấp bách, là nên nhanh chóng tiêu diệt chúng!”
“Diệt!”
“Nhất định phải diệt!”
Thiên Ma Hoàng ngồi xuống, giọng nói lạnh lẽo âm u: “Điều động tất cả lực lượng, phải diệt trừ Vạn Cổ giới và Vạn Cổ Tông!”
“Vâng!”
Mưu sĩ vội vàng khom người lui ra, bắt đầu điều động đại quân.
“Quân Thường Tiếu!”
Thiên Ma Hoàng dần dần đè xuống lửa giận trong lòng, lãnh đạm nói: “Ngươi đúng là kẻ sẽ thay đổi thế cục của thượng tầng vũ trụ theo như lời của thầy bói kia sao?”
“Bất kể có phải hay không.”
“Kết cục của những kẻ đối nghịch với Bản hoàng đều là chết không có chỗ chôn!”
Nguyên nhân khiến hắn tự tin như vậy là ở chỗ đã có lĩnh ngộ mới với Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp, chỉ cần có thể lĩnh ngộ được sự huyền diệu hơn trong đó thì đừng nói cả tầng vũ trụ, cho dù là thần thoại của võ đạo thì cũng chẳng là cái thá gì!
“Trên đời này!”
“Chỉ có Thiên Ma Hoàng ta mới có thể thay đổi thế cục của vũ trụ, bất kỳ người nào cũng không có tư cách!”
Hơi điên dại, hơi lơ lửng rồi đó.
. ..
“Vù vù!”
Vùng đất lửa đỏ ngập trời.
Thiên Ma Hoàng nhìn không rõ mặt lại xuất hiện.
“Chậc chậc.”
Bên trong vùng đất đầy lửa đỏ vọng ra giọng nói kinh ngạc: “Sao ngươi lại đến đây?”
“Làm giúp bản tọa một chuyện.”
“Có thể khiến ngươi tự mình đến cầu xin ta, thì e là việc này rất khó giải quyết.”
“Có làm hay không?”
“Ích lợi.”
“Cho ngươi tự do.”
“Ha ha ha! Thiên Ma Hoàng a Thiên Ma Hoàng, ngươi cho là ta còn tin lời nói dối của ngươi hay sao!”
“Ngươi nhất định phải tin, bởi vì ngươi không có quyền lựa chọn.”
“. . .”
Bên trong vùng đất đầy lửa đỏ là một mảnh im lặng, dừng như là đang suy tư, sau một lúc nói: “Chuyện gì.”
“Giúp bản Hoàng tiêu diệt mộ vị diện, tiêu diệt một tông môn.”
“Chuyện mà ngươi không giải quyết được, sao ta có thể làm được?”
“Bản Hoàng không có thời gian.”
“Tám tên tướng tài đắc lực của ngươi đâu?”
“. . .”
Nhìn thao cái tay run rẩy của Thiên Ma Hoàng thì có thể nhận ra bây giờ hắn đang rất phẫn nộ, tức giận vì Bát Bộ Thiên Long đều bị Quân Thường Tiếu tiêu diệt hết.
“Xem ra là đã chết rồi.”
Lửa đỏ đột nhiên tan ra, một người đàn ông ở trần, tóc đỏ đi tới, khóe miệng của hắn hơi hơi giương lên, mang theo ý cười nói: “Được thôi, ta lại tin tưởng ngươi một lần vậy.”
Nhìn bề ngoài thì người này rất trẻ trung, nhưng trong ánh mắt lại hiện lên vẻ tang thương, tuổi tác hẳn là cũng không nhỏ.
“Vù vù!”
“Hô hô hô!”
Ngọn lửa màu đỏ tan ra dần dần dung nhập vào trong cơ thể hắn, một hình vẽ màu đỏ tương tự như hoa sen hiện lên trên ngực hắn.
“Vị diện, tông môn.”
“Vạn Cổ giới, Vạn Cổ Tông.”
. ..
“Rào rào rào!”
Vạn Cổ giới, mưa mấy ngày liên tục, mưa to như thác đổ.
Quân Thường Tiếu ngồi ở dưới mái hiên phẩm trà, chầm chậm ngẩng đầu lên nói: “Cái thời tiết chán phèo này, phải chăng là điềm báo cho chuyện xấu sẽ xảy ra?”
“Chủ nhân!”
Ngay lúc này, Nhị Nha truyền âm nói: “Trương Tam muốn gặp ngài!”
“Vù!”
Quân Thường Tiếu đi vào trong tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục, mới vừa bước đến trước phòng giam, chỉ thấy Trương Tam đang tựa vào trước cửa sổ, ánh mắt hoảng sợ nói: “Quân tông chủ mau chạy đi! Nếu không, ngươi và tông môn của ngươi sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!”
“. . .”
Quân Thường Tiếu nhíu mày.
Trương Tam ói: “Ta vừa mới bốc một quẻ, Vạn Cổ Tông sẽ gặp đại kiếp nạn. . .”
“Không!”
“Là tử kiếp! ! !”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.