Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Truyện Hài Hước Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full) Chương 1960. Chúng Ta Sẽ Bảo Vệ Cho Hoang Hải Giới Này!

Chương 1960. Chúng Ta Sẽ Bảo Vệ Cho Hoang Hải Giới Này!

3:41 chiều – 10/11/2024

Tuy là Thiên Ma Hoàng chậm chạp không tấn công Vạn Cổ giới, nhưng khuếch trương và trấn áp với những nơi khác thì vẫn không dừng, rất nhiều đại quân chia ra hành động, tấn công những vị diện đã nhắm vào từ trước.

Đây là một cơ hội tốt đối với Quân Thường Tiếu, có thể nhanh chóng viện trợ, từ đó giúp nâng cao danh tiếng và uy tín của vị diện, khiến cho cả thượng tầng vũ trụ biết được ai mới là người thật việc thật, còn ai mới là kẻ trục lợi.

Không sai.

Chính là đám người trục lợi kia.

Thực ra có rất nhiều thế lực không muốn chống lại Thiên Ma Hoàng.

Bọn họ chỉ hy vọng là thu được lợi ích từ tai kiếp này, e là cũng chẳng có kẻ nào thực sự muốn liều mạng trợ giúp.

Quân Thường Tiếu không chỉ muốn làm thật, mà hắn còn muốn thúc đẩy mọi người, chọn ra những tuyển thủ hỗ trợ từ những kẻ trục lợi kia.

Nói trắng ra.

Cẩu Thặng không muốn làm một anh hùng cô đơn.

Thiên Ma Hoàng làm hại thượng tầng vũ trụ, thì tất cả mọi sinh linh đều phải đoàn kết với nhau để chống lại hắn, bọn họ phải có nghĩa vụ có trách nhiệm đóng gióp vào trong đó.

Cẩu Thặng là người rất thực tế, rất đơn giản.

Nếu như đổi thành tên hiệp khách nào đó đến đây cứu khổ cứu nạn, thì có thể sẽ tự mình gánh vác hết mọi trách nhiệm, tự tay làm lấy mọi việc. Nhưng hắn thì không, để chống lại tà ác nhất định phải tập hợp tất cả sức mạnh của mọi người.

Ta không muốn làm Chúa cứu thế.

Ta cũng không hy vọng khi đối mặt với áp bức và nguy hiểm, người trên toàn thế giới chỉ biết là một chuyện duy nhất đó là ngồi đợi Chúa cứu thế đến.

Chính bởi vì có tính cách như vậy, mà mục đích duy nhất của chuyện Quân Thường Tiếu hợp nhất những vị diện đỉnh phong là đồng ý làm Chúa cứu thế, nhưng phải cho hắn sức mạnh!

“Ai.”

Hệ thống cảm khái nói: “Đây là một Chúa cứu thế truy cầu danh lợi và hồi đáp.”

“Nói nhảm.”

Quân Thường Tiếu nói: “Không có lợi thì ai mà làm.”

“Không sợ người đọc phỉ nhổ tư tưởng của ngươi hả?” Hệ thống chế nhạo nói.

Quân Thường Tiếu không thèm quan tâm nói: “Tư tưởng của một người hiện đại thì làm sao có thể so sánh với tu tưởng của thế giới tàn khốc này chứ, đều mà ta có thể làm chính là giữ vững lập trường của mình, không làm điều ác, không làm chuyện táng tận lương tâm, chỉ thế thôi.”

“. . .”

Hệ thống không phản bác được.

Nếu nói kí chủ là người xấu, thì chắc chắn hắn cũng chẳng phải là người tốt lành gì.

Nếu nói kí chủ là người tốt, mặc dù có liên quan đến lợi ích, nhưng cũng coi như là có chuyện như vậy.

. ..

Hoang Hải giới.

Một vị diện nhất đẳng tiêu chuẩn.

Sinh linh và Giới chủ đều rất có nghĩa khí, mặt dù bị Thiên Ma Hoàng uy hiếp và đe dọa, nhưng vẫn chọn lựa thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành!

Còn rất nhiều những vị diện giống như vậy, thà là bị hủy diệt, cũng không muốn khuất phục.

Sống tạm bờ trên đời không tốt sao?

Đối với một ít người mà nói, chết tử tế không bằng vô lại sống, nhưng đối với một ít người mà nói, kể cả xương bánh chè bị đánh nát cũng muốn đứng dậy.

“Ầm!”

“Ầm!”

Bên ngoài Hoang Hải giới, vô số đạn pháo oanh tạc lên bức tường không gian, cuối cùng nổ ra được một khe nứt lớn.

“Vù Vù Vù!”

Trên trăm chiếc tàu chiến tinh không xông vào, sau khi đáy khoang mở ra, từng binh lính Thiên Ma với khuôn mặt dữ tợn, dáng vẻ cao lớn bay ra ngoài.

“Hừ.”

Chủ soái của đại quân cười lạnh nói: “Dám can đảm từ chối ngô hoàng chiêu dụ, hôm nay sẽ cho các ngươiuoonf phi phách tán!”

“Giết —— —— “

“Vù vù!”

Trong khoảnh khắc, tu vi của mấy trăm ngàn binh lính Thiên Ma Hoàng bùng lên, ánh mắt đỏ bừng lao xuống phía duwois.

Trong mắt của bọn hắn, vị diện này đã dãm từ chối Thiên Ma Hoàng đại nhân, như vậy thì đến ngay cả một ngọn cây cọng cỏ đều không được phép tồn tại!

“Người còn giới tại, người vong giới vong!”

Bên trong chủ Thành của Hoang Hải Giới, Giới chủ hét lớn một tiếng.

Những võ giả đứng đợi sẵn sàng từ lâu, lần lượt bộc phát tu vi, lấy vũ khí, trong mắt đều có vẻ thấy chết không sờn, dù là những đứa trẻ con cũng như thế.

Không có sợ hãi.

Không có hoảng sợ.

Hôm nay, bọn họ sẽ dùng sự sống chết của bản thân và quê hương của mình viết lên một khúc ca bi tráng.

“Ầm!”

“Ầm!”

Đại quân Thiên Ma Hoàng không thể nào chỉ dựa vào binh lính để chém giết, sau khi phát động thế công, trên trăm tàu chiến hạm bắt đầu điên cuồng oanh tạc các đại thành trì trong vị diện, cố gắng đánh tan tất cả phòng tuyến .

“Tạch tạch tạch!”

“Tạch tạch tạch!”

Hộ thành đại trận vớ nát từng cái một, điều chờ đợi sinh linh chính là tử vong.

Người già trẻ em tránh đang run rẩy trong phòng, lần lượt quỳ trên mặt đất chắp tay, cầu nguyện trên trời rơi xuống thần linh đến giúp đỡ Hoang Hải giới vượt qua kiếp này.

Có lẽ là quá thành kính, có lẽ là đã cảm động trời xanh, ngay khi cả vị diện đang đối mặt với thảm họa, bên trong vết nứt không gian một luồng ánh sáng chói lòa xẹt ngang qua.

“Ừm?”

Đại quân Thiên Ma Hoàng đang chuẩn bị tiến hành đồ sát nhìn thấy đều ngừng lại, cùng nhau nhìn về phía khách không mời đột nhiên bay tới.

“Vù “

Vòng sáng vắt ngang trên bầu trời.

Đó là một cơ giáp có hình thái to lớn, đầy cảm giác của khoa học kỹ thuật, nó cứ đứng ngạo nghễ như vậy trên không, bắn ra thứ ánh sáng giống như ánh sáng của mặt trời.

“Cạch!”

Đưa tay, rút kiếm.

“Hãy để ta bảo vệ Hoang Hải giới này!”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Bên trong khoan thuyền Hiểu Thiên Hào vọng ra giọng nói của Tĩnh Tri Hiểu, rất vang dội, rất nhiệt huyết.

“Đáng chết!”

Mặc dù chủ soái của quân địch rất kinh ngạc, nhưng lại lấp tức hạ lệnh tiến công, sau đó đã nhìn thấy trên trăm tàu chiến hạm quay họng pháo nhắm vào phía cơ giáp khổng lồ kia.

“Hứ.”

Tĩnh Tri Hiểu cười lạnh một tiếng.

Hắn không động thủ liền, mà chính liên hệ với tổng bộ, nói: “Được phép đại khai sát giới chưa?.”

“Cho phép.”

“Được phép phá hư tàu chiến tinh không chưa?”

“Cho phép.”

“Được phép. . .”

“Sao ngươi cứ nói nhảm mải vậy hả, muốn động thủ thì nhanh động thủ, đừng lải nhải nữa!” Quân Thường Tiếu đứng trong khoang điều khiển Vạn Cổ Hào cướp bộ đàm gầm thét lên.

“Đệ tử tuân mệnh!”

Sau khi được sự cho phép đầy đủ của tông chủ, ánh mắt Tĩnh Tri Hiểu dần dần nóng rực, sau đó hai tay nắm lấy cần điều khiển, hét lớn: “Biểu diễn, bắt đầu!”

“Vù —— —— —- “

Vừa dứt lời, trong nháy mắt Hiểu Thiên Hào biến mất.

Những võ giả ở trong những thành trì của Hoang Hải giới lần lượt trừng to mắt, bởi vì chiến hạm của quân địch tập kết cùng một chỗ, một vết chém bằng kiếm hình chữ ‘Z’ chầm chậm hiện ra.

“Bành!”

“Bành bành bành!”

Trong khoảnh khắc, hơn mười tàu chiến hạm nổ tung ngay tại chỗ.

Ngọn lửa từ vụ nổ chiếu sáng khắp người Hiểu Thiên Hào, cũng khiến cho tất cả mọi người nhớ rõ hai chữkia —— 66!

“Cái này. . .”

Chủ soái quân địch trợn tròn mắt.

“Vù ” Hiểu Thiên Hào lại hoạt động, thoát ẩn thoát hiện không trung, mãi cho đến khi dừng lại, đổi tay cầm iếm, ánh sáng lấp lóe lộng lẫy.

“Ầm ầm!”

“Rầm rầm rầm!”

Chiến hạm tách rời vỡ nát, giống như bóng đèn chướp nháy.

Trong khoảng thời gian ngắn, trên trăm tàu chiến hạm của Thiên Ma Hoàng đã tổn thất bảy tám phần.

“Chết!”

Tĩnh Tri Hiểu không dừng lại, ngược lại khóa chặt mấy chục vạn đại quân còn đang ngẩn người, trực tiếp vung thanh kiếm lớn chém đến.

“Vù!”

“Vù!”

Không bao lâu, từ trong vết nứt không gian lại xuất hiện thêm nhiều vùng sáng mới, đó là Chung Nghĩa dẫ đầu tinh binh của Chiến Kỵ đường, sau khi bọn hắn đến nơi thì cả vị diện chỉ còn lại có xác của những chiếc chiến hạm và thi thể của quân địch.

“Xin lỗi.”

Tĩnh Tri Hiểu kẹp mũ đội đầu, ngồi trên vai Hiểu Thiên Hào, nhếch miệng cười nói: “Các ngươi tới chậm.”

Mỗi lần hắn được ra chào sân, nếu không gặp phải cảnh nổ tan tành thì cũng là giải tan .

Lần này, rốt cục cũng có thể đường đường chính chính tung hoành một lần!

Ta quá tự tin rồi!

“Ai.”

Chung Nghĩa lắc đầu thở dài.

Bọn họ rất muốn đuổi đến nhanh hơn, nhưng đua tốc độ với Hiểu Thiên Hào thì thực sự là chẳng bằng nó.

. ..

Thực lực của đại quân Thiên Ma Hoàng đến đây đánh chiếm không tính yếu, kết quả lại bị Tĩnh Tri Hiểu điều khiển Hiểu Thiên Hào tiêu diệt toàn bộ.

Cảnh tượng này khiến cho sinh linh Hoang Hải giới khiếp sợ vô cùng.

“Anh bạn!”

Giới chủ tự mình dẫn theo lãnh đạo cấp cao đến chào nói: “Đa tạ đã tương trợ!”

“Tông chủ đã từng nói, cứu vãn thương sinh chính là trách nhiệm của Vạn Cổ giới chúng ta, các ngươi không cần cảm tạ.” Tĩnh Tri Hiểu nói.

“Xin hỏi anh bạn, quý tông chủ của ngươi là ai?”

“Tông chủ Vạn Cổ Tông, Quân Thường Tiếu!”

Giới chủ và chúng sinh nhất thời nhớ kỹ tên của tông môn và tên của người tông chủ này.

“Đinh! Chúc mừng kí chủ chế bá Hoang Hải giới, khớp với mục chế bá của nhiệm vụ chính tuyến, tiến độ hoàn thành 55%!”

“Chỉ tăng có 5% sao?”

Trên mặt Quân Thường Tiếu xuất hiện vx thất vọng.

“Cũng khá lắm rồi.”

Hệ thống nói: “Còn tốt hơn nhiều so với 1%.”

“Cũng đúng.”

Quân Thường Tiếu bình tĩnh lại, tiếp theo truyền âm nói: “Hỏi bọn hắn có bằng lòng kết liên minh với Vạn Cổ giới, cùng nhau chống lại Thiên Ma Hoàng.”

“Rõ.”

Tĩnh Tri Hiểu lập tức truyền đạt lời của tông chủ cho Giới chủ Hoang Hải giới, sau khi đối phương cân nhắc úy tư, ánh mắt nghiêm nghị nói: “Nếu như quý giới không chê, chúng ta đồng ý xông pha khói lửa, không chối từ!”

Vào hôm nay.

Vạn Cổ giới rốt cục đã có được liên minh.

Đương nhiên.

Đây là liên minh đầu tiên chứ không phải là cuối cùng.

Quân Thường Tiếu cần phải liên minh với càng nhiều vị diện trong thời gian ngắn nhất có thể, tập hợp càng nhiều lực lượng để quyết chiến đến hừng đông với Thiên Ma Hoàng!

 

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận