Skip to main content
Trang chủ Huyền huyễn [Dịch] Nương Tử, Hộ Giá! Chương 52: Không phân biệt được! (2)

Chương 52: Không phân biệt được! (2)

3:42 chiều – 15/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

Nhưng chuyện Lý Nặc lo lắng đã không xảy ra, Tống Mộ Nhi cầm một cuốn sách nhỏ đi qua, làm nũng nói: “Lý Nặc ca ca, muội có một vấn đề không hiểu, huynh có thể giảng cho muội không?”

Nghe thấy chỉ là giảng bài, Lý Nặc liền thở phào.

Nhớ lúc thi đại học, hắn thi toán cũng được max điểm, còn có thể bị toán tiểu học làm khó sao?

Tiếp nhận sách nhỏ của Tống Mộ Nhi, lúc nhìn qua đề bài thì Lý Nặc hơi sững sờ.

Không phải hắn không biết làm, mấy ngày nay, cứ có thời gian là Lý Nặc lại đọc sách, đại đa số đều đọc lướt qua chứ không đọc kỹ, chỉ dùng tốc độ nhanh nhất để hiểu rõ thế giới này.

Nên Lý Nặc cũng có khái niệm về trình độ toán học của Đại Ha, ở đây còn chưa có toán học hiện đại, tất cả toán học đều là vì giải quyết các vấn đề thực tế, ví dụ như đo đạc diện tích, thể tích, tính toán giá cả ngũ cốc, thuế má, vân vân…

Vấn đề này của Tống Mộ Nhi chính là dùng để tính toán giá cả ngũ cốc.

“Hiện có chín đấu gai, bảy đấu mạch, ba đấu thục, hai đấu đáp, năm đấu thử, tổng 140 tiền; bảy đấu gai, sáu đấu mạch, bốn đấu thục, năm đấu đáp, ba đấu thử, tổng 128 tiền. . .; một đấu gai, ba đấu mạch, hai đấu thục, tám đấu đáp, năm đấu thử, tổng 95 tiền. Hỏi mỗi đấu bao nhiêu tiền?”

Từ loại hình mà nói, đề bài này cũng cùng một loại với gà thỏ cùng lồng.

Chỉ là gà thỏ cùng lồng chỉ có hai ẩn số, đề này thì có khoảng năm ẩn số.

Đối với Lý Nặc mà nói, hệ phương trình 5 ẩn số cũng không khó.

Khí là làm sao để giảng cho Tống Mộ Nhi hiểu.

Dù sao, Tống Mộ Nhi cũng mới 6 tuổi, mà cho dù là hiện đại, thì đây cũng là chương trình học của học sinh cấp ba, mà bình thường thì cấp ba cũng không thi khó như vậy.

Tống Mộ Nhi còn không có khái niệm về hệ phương trình, Lý Nặc muốn giảng cho nàng hiểu là rất khó.

Hắn liền tìm một tờ giấy nháp, bắt đầu dùng hệ phương trình tuyến tính để giải, sau đó chuyển đổi thành các biểu thức số học của Đại Hạ, rồi viết ra một tờ giấy khác.

Các con số và nhân chia cộng trừ ở Đại Hạ cũng có ký hiệu đối ứng.

Tống Mộ Nhi có thể hiểu một cái biểu thức số học riêng.

Nhưng nàng không hiểu vì sao hai cái biểu thức số học lại có thể tăng theo cấp số cộng.

Lý Nặc đành phải giảng cho nàng từ cơ sở, từng bước từng bước một, cũng may Tống Mộ Nhi thông minh, sau khi Lý Nặc lấy mấy ví dụ, liền dần dần hiểu ra cách tính toán bằng hệ phương trình.

Sau đó thì đơn giản hơn nhiều.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Giải hệ phương trình 5 ẩn số chỉ là thêm giảm một chút quá trình, Lý Nặc đã tính ra đáp án rồi, hắn chỉ giảng cho Tống Mộ Nhi cách làm, để nàng tính toán từng bước, mặc dù mất khá nhiều thời gian, nhưng cuối cùng nàng cũng có thể tự tìm thấy đáp án.

Lý Nặc nhìn nàng, hỏi: “Hiểu chưa?”

Tống Mộ Nhi kinh ngạc phát hiện, đề bài nàng vốn cảm thấy cực khó kia, vậy mà lại bị mình giải được.

Nàng bĩu môi, lẩm bẩm: “Muội đã nói rồi mà, huynh giảng hay hơn cả tiên sinh, tiên sinh nghe thấy còn không vui. . .”

Nàng nói rất nhẹ nhõm, Lý Nặc lại không nhẹ nhõm.

Vì có thể giúp Tống Mộ Nhi hiểu, hắn phải lấy ví dụ từ đơn giản nhất, rồi từng bước từng bước, tiến hành theo chất lượng, hầu như đã phá nát tất cả tri thức, rồi nhét vào miệng nàng từng chút từng chút, nếu như vậy mà còn không hiểu, Lý Nặc cũng hết cách.

Cũng may Mộ Nhi không để hắn thất vọng, Lý Nặc sờ đầu nàng, nói: “Không được nói tiên sinh như vậy. . .”

“Lý Nặc ca ca!”

Lý Nặc còn chưa nói hết lời, một âm thanh quen thuộc truyền đến từ cách đó không xa.

Hắn quay đầu nhìn qua, nhìn thấy Tống Ngưng Nhi và Tống Giai Nhân đang đi vào.

Tống Ngưng Nhi chạy chậm đến, cười chào hỏi với mình.

Lý Nặc hơi kinh ngạc, hắn và Tống Ngưng Nhi thân thiết như vậy từ bao giờ?

Tống Mộ Nhi chạy được một nửa, bỗng nhiên dừng bước, bình tĩnh nhìn về phía bên cạnh của Lý Nặc.

Tống Ngưng Nhi lườm nàng một cái, đắc ý hất cằm lên.

Một lát sau.

Lý Nặc nhìn Tống Mộ Nhi xoay người trề môi, không thèm để ý đến hắn, lại nhìn Tống Ngưng Nhi đang dương dương đắc ý kia, hắn chỉ cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Ai có thể ngờ được, Tống Ngưng Nhi lại giả dạng làm Tống Mộ Nhi để nhờ hắn giảng bài chứ?

Hai tỷ muội giống hệt nhau, quần áo và kiểu tóc như nhau, đồ trang sức cũng giống hệt, ngay cả túi thơm trên người cũng giống nhau, hắn thật sự không phân biệt được, không phân biệt được mà!

Tống Ngưng Nhi nhận được đáp án, liền ngâm nga bài hát, đắc ý rời đi.

Tống Mộ Nhi thì ngồi trong đình, khoanh tay trước ngực, đưa lưng về phía Lý Nặc, miệng nhỏ trề ra.

Nàng rất tức giận, Tống Ngưng Nhi không cho Lý Nặc ca ca chơi cầu may, mình lại đá cầu với Lý Nặc ca ca, cho Lý Nặc ca ca ăn bánh quy, huynh ấy rõ ràng biết nàng và Tống Ngưng Nhi quan hệ không tốt, nhưng lại chơi với Tống Ngưng Nhi ở sau lưng nàng, tiểu nha đầu còn nhỏ tuổi đã được nếm trải hương vị của phản bội.

Bình luận

Để lại một bình luận