Võ giả ở Thượng giới chưa từng thấy qua Thông Cổ chân nhân, nhưng khẳng định tất cả mọi người đều sẽ biết về Thông Cổ chân nhân, bởi vì đây là võ giả đỉnh cấp hàng đầu áp đảo toàn bộ các giới đường tại thượng giới này.
Tôn Mục Thành cũng có nghe nói qua.
Nhưng là, bây giờ có một người áo đen tự xưng là Thông Cổ lão nhân, phản ứng đầu tiên của hắn là kinh ngạc cùng chấn động, phản ứng thứ hai chính là …… Tên trước mặt này rất có thể là lừa đảo, đến đây để đùa giỡn hắn!!!
Tôn Mục Thành nói: “Nếu có người tùy tiện nói mình là Thông Cổ tiền bối, ngươi cảm thấy mọi người có tin hay không?”
“Sẽ không.”
Quân Thường Tiếu nói: “Bởi vì nghi vấn là quyền lợi của mỗi người, cho nên ta cũng không cưỡng cầu, ngươi tin cũng được, mà không tin cũng chẳng sao, lão phu đã chỉ cho ngươi một con đường sáng, có thể nắm chặt hay không liền dựa vào bản thân ngươi.”
Dứt lời, tung người rời đi.
Vô luận là giả bộ cao thâm hay là đi lừa gạt, hắn đều không thể nóng vội.
“Bệnh thần kinh!”
Tôn Mục Thành mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng lại có chút dao động.
Chẳng lẽ, cái lão đầu hài hước thần bí này, thật là Thông Cổ chân nhân? Không có khả năng, không có khả năng, nhất định là đang cố ý gạt hắn rồi!
Nếu đổi lại là người trưởng thành thì chắc chắn sẽ không để Cẩu Thặng ở trong lòng, nhưng Tôn Mục Thành hiện tại mới có mười mấy tuổi, còn chưa có trải sự đời cùng lòng người hiểm ác, cho nên đến tận khi về nhà nằm ở trên giường, Tôn Mục Thành trong lúc vô tình vẫn luôn nhớ tới.
Ngày hôm sau.
Hắn vẫn dậy sớm như trước đây, sau khi rửa mặt thì tiến về học đường.
Trên đường đi nghe được có mấy người đang nghị luận về sự tình phát sinh mấy ngày gần đây ở Phượng Tê tiên sơn, thế là hắn đi tới, cười nói: “Nhị thúc, có thể nói với ta chuyện gì xảy ra sao?”
“A, tiểu tử ngươi làm sao lại đột nhiên có tâm tư nghe mấy chuyện này?” Nam tử được gọi là Nhị thúc trêu ghẹo nói.
Tôn Mục Thành nói: “Mỗi ngày đều tu luyện thực sự là buồn bực muốn chết rồi, tự nhiên ta muốn hiểu rõ mấy chuyện thế giới bên ngoài để mở rộng tầm mắt!”
“Không tệ, không tệ.”
Nhị thúc gật đầu nói: “Học võ thì nên kết hợp giữa luyện tập và nghỉ ngơi, đến đây, Nhị thúc sẽ kể cho ngươi nghe mấy chuyện trọng đại phát sinh gần đây!”
Sự tình trọng đại!?
Tôn Mục Thành vểnh tai nghe.
Khi hắn biết được, thời gian trước trên không gian bỗng nhiên xuất hiện vòng xoáy, là đại biểu cho việc có võ giả phàm trần phi thăng chuyển cấp. Đến cuối cùng vượt qua được vạn kiếp Thiên Lôi trận rơi xuống dãy Phượng Tê tiên sơn thì lúc này phòng tuyến tâm lý được hắn xây dựng lại xảy ra chấn động mạnh mẽ.
Lôi trận có uy lực mạnh yếu thế nào hắn không biết, nhưng đã từ bố trí giới đường thử nghiệm qua, khẳng định là phi thường quyền uy,vậy mà có người có thể từ đó cưỡng ép đi lên, đây tuyệt đối là chuyện không thể tưởng tượng nổi!
“Nhị thúc.”
Tôn Mục Thành dò hỏi: “Việc này rốt cuộc là ai mà có thể lợi hại như vậy?”
“Là ai thì ta không biết!” Nhị thúc dừng một chút, nói: “Nhưng ta biết, lúc phi thăng lên thượng giới đó không phải là một người mà là cả một ngọn núi!!!”
Một ngọn núi!?
Tôn Mục Thành trợn to tròng mắt.
Những sinh linh phàm trần phi thăng lên thượng giới là quy củ tồn tại thật lâu về trước, nhưng từ lúc nào ngay cả một ngọn núi không có tư duy ý thức cũng có thể phi thăng lên trên này!?
“Điều này đúng đấy!”
Nhị thúc lại nói: “Phi thăng không phải đơn giản chỉ là một ngọn núi thôi đâu, mà là cả một cái tông môn đều lên đến trên này!”
Một cái tông môn!?
Tôn Mục Thành lại trợn tròn mắt lần nữa.
Nhị thúc nói: “Ta nghe nói, cái tông môn này được gọi là Vạn Cổ tông, sau khi từ vòng xoáy đi ra ngoài thì an trí tại Phượng Tê tiên sơn, trước đây không lâu tông môn của bọn họ còn bắt nạt mấy nhóm thế lực như Huyền Tông ngự kiếm và Lăng Đao Huyền Tông một trận.”
Vạn Cổ tông?
Tôn Mục Thành lập tức nhớ tới đêm qua, cái người thần bí kia từng cho chỉ điểm, nói thầm: “Hóa ra là có cái tông môn như vậy thật!”
Nhị thúc khâm phục nói: “Có thể từ trong trận vạn kiếp Thiên Lôi khủng khiếp kia xông ra tọa lạc ở trên Phượng Tê tiên sơn, lại có thể để cho mấy cái tông môn cấp huyền khác kinh ngạc, cái Vạn Cổ tông từ phàm trần đi lên này thực sự không đơn giản nha!”
“….”
Tôn Mục Thành trầm mặc.
Thực lực của Nhị thúc mặc dù không mạnh, nhưng lại là người hay đi du lịch mọi nơi ở thượng giới, cho nên có được kiến thức vô cùng rộng rãi. Vì vậy mà nghe được Nhị thúc hắn có thể đánh giá cao Vạn Cổ tông như vậy, thì cái tông môn này có lẽ là có năng lực thật sự.
Quân Thường Tiếu cũng biết hắn giả bộ đi lừa gạt đứa trẻ này không có kết quả, cho nên ra tay từ chỗ của người qua đường, đem mấy chuyện này thổi phồng lên, dần dần nâng danh tiếng của Vạn Cổ tông lên một tầm cao mới!
“Nhị thúc!”
“Ta đi tu luyện đây! Tạm biệt Nhị thúc.”
Trên đường tiến đến học đường,Tôn Mục Thành lắc đầu, đem sự tình vừa mới nghe được ném ra sau đầu, kiên định nói: “Chỉ còn vài ngày nữa là đến thời gian khảo hạch của Lân Uyên võ đường rồi, công sức mà hắn đã bỏ ra không thể dễ dàng bỏ phí như vậy được. Hắn nhất định phải chăm chỉ luyện tập hơn mới được!”
…..
Bên ngoài.
Quân Thường Tiếu mang theo hai tên đệ tử tiếp tục đi trên đường.
Dạ Tinh Thần sau khi tỉnh lại, tinh thần so với hôm qua tốt hơn nhiều, cái suy nghĩ muốn trở nên mạnh hơn ngày càng mãnh liệt cuồn cuộn tuôn trào trong lòng hắn.
“A Ngưu, ngươi phải nhớ kỹ!”
Quân Thường Tiếu nói: “Ở trên đời này ai cũng có thể đánh bại ngươi, nhưng chính là, ngươi không thể bị chính bản thân mình đánh bại, bất luận là về sau ngươi phải đối mặt với thử thách gì, đã là nam nhân thì đều phải mạnh mẽ mà đứng lên, hiểu chưa?”
“….”
Dạ Tinh Thần im lặng.
Lời nói này Tông chủ thật giống như trước kia hắn không phải là nam nhân vậy!
“Đây là chuyện đương nhiên.”
Quân Thường Tiếu lại nói: “Chúng ta bây giờ đã đến Lận Uyên thành, vì vậy phải khiêm tốn hơn ngàn vạn lần, không thể trêu chọc thị phi một cách mù quáng. Điều này đã biết chưa?”
Kỳ thật việc này không nói, A Ngưu cũng sẽ điệu thấp, bởi vì thị trấn này đến một đứa bé cũng mạnh như vậy, thì mấy đứa trẻ trong trong thành trì lại càng trâu bò lên tới tận trời!
…..
Vài ngày sau.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetBa người bọn họ đã tiến vào địa phận của Lận Uyên thành.
Đi trên đường chính rộng rãi, bọn hắn lần lượt thấy được những đứa trẻ mười mấy tuổi ở đây đều cùng các Võ sư dẫn đầu kết bạn để được chỉ bảo dẫn dắt.
Khi Quân Thường Tiếu ở trấn Tĩnh Thủy đã nghe được, không lâu nữa trong võ thành sẽ tổ chức một cuộc khảo hạch trong võ đường, mấy thôn trấn xung quanh đều sẽ mang học trò tới đây tham gia.
Nếu như có thể thông qua các thử thách trong khảo hạch này thì sẽ có cơ hội thay đổi vận mệnh của cả cuộc đời.
Lẽ ra sau khi từ cái tiệm tạp hóa kia mua được nhiều dược liệu cùng hạt giống như vậy thì bọn hắn không cần thiết phải đi đến Lận Uyên thành nữa, nhưng Cẩu Thặng hắn vẫn muốn chạy tới đây.
Bởi vì hắn muốn nhìn một chút xem cuộc khảo hạch ở võ đường đến cùng là lợi hại như thế nào!
Với lại cũng muốn đến xem có tại đây sẽ xuất hiện bao nhiêu thiên tài ưu tú!!!
Nhiệm vụ chính tuyến đều không giới hạn về nhân số, cho nên hắn cũng không ngại đi chiêu mộ những tiểu thiên tài này đến với tông môn của hắn.
Có điều hắn cũng không quên, một tông môn có thể kéo dài, có thể trường thịnh mãi không suy giảm thì đều được quyết định trong tay của thế hệ hậu bối.
Mà hắn thân là Tông chủ thì cũng không thể chỉ nhìn đến kết quả hiện tại, mà còn phải trù tính cho tương lai lớn mạnh của môn phái nữa.
Ai! Làm nam nhân đã khó.
Làm tông chủ lại càng khó hơn!
……
Lận Uyên thành có quy mô rất lớn.
Bên trong nhân khẩu thường trú cũng rất nhiều.
Cho dù ba người đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng khi đứng tại đường chính rộng lớn đủ để dùng mấy chục cỗ xe ngựa song song chạy thong thả, thì vẫn như cũ giống như Lưu mỗ mỗ đi dạo một cái đại quan viên vậy.
Bình tĩnh, phải bình tĩnh!
Quân Thường Tiếu thở một hơi thật dài, mang theo hai tên đệ tử đi tìm khách điếm ở lại, sau đó lại tiến về phía phường thị đi dạo một vòng.
Nhưng là, mới vừa đi vào không bao lâu, lại lập tức ủ rũ đi ra, bởi vì bên trong đồ vật buôn bán thực sự quá nhiều, giá cả còn rất đắt, đủ để hắn dâng lên một loại cảm giác ‘Ta thật nghèo khổ!!!’
Ai!
Trở lại khách sạn, Quân Thường Tiếu thở dài một hơi, nói: “Hay là chờ tới bảy ngày sau võ đường tổ chức khảo hạch đi.”
…..
Bảy ngày sau.
Một địa điểm ngoài trời khổng lồ ở quận phía đông của thành Lận Uyên đã chứa đến mấy chục vạn người, giờ phút này đã ngồi đầy võ giả.
Mà mấy vạn người này cũng chỉ mong mỏi mỗi lần tổ chức khảo hạch võ đường mà thôi.
Ba người Quân Thường Tiếu ngồi tại vị trí lui lại phía sau một chút so với mọi người, trở thành quần chúng ăn dưa trong đám người này.
Đương nhiên.
Có thể đi vào đây khẳng định là phải tốn tiền!
Giá cả khỏi phải nói, chỉ có một từ ‘đắt’ để hình dung, một cái phiếu vào cửa cũng lên đến một ngàn huyền thạch!
Trong nháy mắt Quân Thường Tiếu móc ví tiền ra trả, mỗi khối cơ bắp trên thân thể đều đau đớn vô cùng!
Loại tổ chức khảo hạch võ đường diễn ra vào mỗi năm này còn phải bỏ tiền ra mua vé vào cửa, hắn trở về sẽ cùng lão Viên thương lượng một chút, loại hình tổ chức này rất đáng tham khảo!
Lúc nghĩ thầm, học sinh đến từ những thị trấn xung quanh nhao nhao tiến vào hội trường, trong đó có Mục Thành của trấn Tĩnh Thủy, ánh mắt vốn lạnh nhạt bình tĩnh của hắn lúc này lại lóe lên tia hưng phấn, đồng thời cũng có chút thấp thỏm.
Chính là hắn!
Dạ Tinh Thần nắm chặt nắm đấm, nhưng trong lòng lại không có tức giận, bởi vì tài nghệ không bằng người, hắn sao có thể trách được ai?
Lần khảo hạch này là nhóm cao tầng của võ đường phụ trách, đương nhiên trước khi bắt đầu cũng là một trận thổi phồng lên lịch sử hào nhoáng của võ đường nhà mình, sau đó liền chính thức tiến vào vấn đề chính. Trước tiên sẽ tiến hành khảo hạch tư chất, thể chất, sau đó lại tiến hành khảo hạch kỹ năng chiến đấu thực tế.
Cái gọi là khảo hạch chiến đấu chính là đem mấy trăm tên học tử chia thành mấy tổ, sau đó lấy phương thức rút thăm chọn lựa đối thủ, một đường đánh tới cuối cùng, rồi từ tổ xét duyệt thẩm hạch thông qua kết quả, rốt cuộc cũng trở thành một phần tử võ đường.
Sau khi hiểu rõ quy tắc, Quân Thường Tiếu im lặng nói: “Cái này cùng đại hội luận võ của người bình thường khác nhau ở chỗ nào?”
Khảo hạch chính thức bắt đầu!
Thời điểm cao tầng võ đường ra lệnh một tiếng đến thì cũng là dấu hiệu khẩn trương kích thích sự mở màn của cuộc khảo hạch này.
Tư chất và thể chất của Tôn Mục Thành trong khảo nghiệm đều vô cùng ưu tú, ngay sau đó liền tiến vào vòng đấu loại trực tiếp, một đi vượt qua được tất cả các đối thủ, thành công bước chân vào trận chung kết.
“Tông chủ.”
Tiêu Tội Kỷ nói: “Đứa trẻ đánh bại Dạ sư đệ này chắc chắn sẽ giành được vị trí nhất bảng A mà không có bất kỳ sự hồi hộp lo sợ nào!”
…..
Dạ Tinh Thần lúc này đã sắp khóc.
Thời điểm nói đến đứa trẻ kia, có thể đừng nhắc đến tên hắn được không!? Điều này khiến lòng tự tôn của hắn vừa mới xây dựng xong không lâu lại lần nữa chịu thêm đả kích.
“A Ngưu.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi thua hắn không phải là một chuyện mất mặt!”
…..
Dạ Tinh Thần ôm đầu, trong lòng gào to: “Việc này có thể đừng nói lại nữa được không!?”
Nhưng mà, khi trận chung kết bảng A bắt đầu, Tôn Mục Thành, người có lợi thế tuyệt đối, lại liên tục bị trọng tài bấm còi, trong nửa canh giờ cuối trận đấu, bị đánh giá là thất bại.
“Thật là đáng tiếc.”
“Không có cách nào, hắn gặp được đối thủ thực sự quá mạnh.”
“Năm tiếp theo hẳn là có hi vọng.”
Đám võ giả quan sát đám võ giả nhao nhao lắc đầu thở dài.
Sắc mặt Quân Thường Tiếu biểu lộ vô cùng đặc sắc, sau đó ở trong lòng gầm thét lên: “Đây là đối thủ quá mạnh sao? Cái này rõ ràng là có chuyện mờ ám a!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.