Hắn một mình chặn Tù Long, Cửu Đầu Nha, chém hai con rối người liên tục lui về phía sau. Tấn công phát rồ như vậy làm cho chú trung niên bị dọa sợ.
Tù Long cùng Cửu Đầu Nha tựa hồ cũng không hiểu được chuyện gì, những bình thuỷ tinh ngâm đầu người trong đại sảnh bị đập nát hết, dung dịch phoóc-môn chảy đầy ra mặt đất, đầu người cũng lăn ra.
Ngay lúc Tù Long cùng Cửu Đầu Nha sắp chịu không được nữa, trên tầng hai bỗng vang lên một tiếng tỳ bà tao nhã, một người phụ nữ tóc dài đeo mặt nạ màu vàng chậm rãi đi xuống tầng.
Quỷ Băng đến rồi.
Mà tư thế bước đi của cô ta lần này khiến tôi kinh ngạc đến ngây người!
Tôi lần thứ nhất nhìn sang, cô ta đứng ở cầu thang tối bên trên, lần thứ hai nhìn, cô ta đã đến giữa cầu thang, lần thứ ba nhìn, cô ta đã xuất hiện ở đầu cầu thang.
Đây căn bản không phải là bước đi!
Con rối của tôi công kích rất mạnh, nhưng bóng người Quỷ Băng lóe lên, trong nháy mắt biến mất, sau một khắc xuất hiện phía sau con rối của tôi, gảy tỳ bà, một đạo hắc tuyến bắn ra, quấn quanh cổ con rối.
“Hừ hừ, trò mèo!” Quỷ Băng hừ lạnh một tiếng, lại gảy tỳ bà, đầu con rối của tôi trong nháy mắt rơi xuống đất.
Thế nhưng, thân thể con rối cũng không hóa thành đất vàng, mà là thẳng tắp ngã xuống.
Bên này Nhị gia cuống lên, không nói hai lời liền lôi kéo tay tôi, lại đâm một châm.
Mẹ nó!
Đột nhiên cảm thấy đau đớn, suýt chút nữa làm tôi nhảy lên, lần này nhị gia ra tay thật ác độc! Hắn dùng sức ép đầu ngón tay của tôi, khiến đầu ngón tay tôi không ngừng chảy máu.
Nhị gia đem máu tươi của tôi lau lên thân thể tượng đất, trong miệng lẩm bẩm mấy câu tôi nghe không hiểu, cuối cùng quát một câu: “Lên!”
Nhị gia mở bàn tay ra, tượng đất đột nhiên ngồi dậy, mạnh mẽ đứng lên!
Tôi lại nhìn vào bên trong toà nhà nhỏ, con rối bị chém đứt đầu kia cũng mạnh mẽ đứng lên.
“Hợp!” Nhị gia dùng ngón giữa và ngón trỏ hợp lại thành hình kiếm, lần thứ hai chỉ vào tượng đất quát một câu.
Con rối bên trong toà nhà nhỏ bỗng nhiên khom lưng cầm đầu của mình lên, một lần nữa đặt lên cổ. Sau đó không lâu sau, nhặt trường đao, lần thứ hai truy đuổi Tù Long cùng Cửu Đầu Nha.
“Trời, mạnh mẽ như vậy!”
Nhị gia cười đắc ý, nói: “Mấy tên này không phải là người tu luyện, nhiều lắm cũng chỉ là con rối được quỷ hồn làm ra. Nhìn thì trông như tà vật, trông thì quỷ dị, nhưng sự thật cũng chẳng ghê gớm lắm”.
Trong lúc đang đánh nhau, tôi mơ hồ thấy có gì đó không đúng, tuy rằng chú trung niên cùng con rối tấn công khiến Tù Long và Cửu Đầu Nha liên tục lui về phía sau, nhưng tôi vẫn thấy có một chỗ gì đó không đúng, giờ khắc này cau mày cẩn thận nghĩ.
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ cảm thấy sau lưng kéo tới một trận gió âm.
“Không đúng! Quỷ Băng đâu rồi?” Tôi quát to một tiếng, xoay đầu lại, một người phụ nữ tóc dài phiêu phiêu đeo mặt nạ màu vàng, tựa như quỷ mị, trong nháy mắt xuất hiện sau lưng tôi!
Tôi không kịp phản ứng. Tay phải của cô ta liền bóp lấy cổ tôi, tuy rằng ngón tay dùng sức bấm, nhưng Quỷ Băng vẫn cười, nói: “Tiểu tử, giao mắt quỷ cho ta, ta sẽ làm cô dâu nhỏ của ngươi, thế nào?”
Nhị gia bên cạnh đứng ngây ra ở tại chỗ, ánh mắt vô định, như là bị người khác định thân.
Tôi trừng hai mắt, mặt đầy vẻ sợ hãi, Nhị gia sẽ không bị bọn họ hại chết chứ?
Thấy tôi không nói lời nào, Quỷ Băng tăng thêm sức lực ở lòng bàn tay, lần thứ hai bóp tôi lè cả lưỡi, cô ta nói: “Cho ngươi ba giây cân nhắc.”
Ba giây đồng hồ, tôi căn bản là không kịp nói chuyện. Tôi thấy rằng Quỷ Băng muốn gϊếŧ chết tôi, sau đó tự mình động thủ lục lọi tìm mắt quỷ, chợt nghe phía sau Quỷ Băng truyền đến một câu:
“Người ta đợi chính là ngươi!”
Bóng người của Nhị gia dĩ nhiên quỷ dị xuất hiện ở phía sau Quỷ Băng, mà Nhị gia đứng bên cạnh tôi, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
Tôi đã hiểu!
Nhị gia vẫn không tiến vào bên trong toà nhà nhỏ, một mặt là vì bảo vệ tôi, mặt khác chính là vì dụ dỗ Quỷ Băng đến đánh lén. Thân thể chân chính của hắn khả năng là đã rời đi từ trước, mà
Nhị gia đứng bên cạnh tôi chính là con tiểu quỷ hắn nuôi dưỡng!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetQuỷ Băng cũng cả kinh, không biết rằng Nhị gia lại chơi một chiêu bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở rình sau, buông tay ra để tấn công nhưng đã không kịp.
“Chịu chết đi!” Nhị gia trợn tròn đôi mắt, râu tóc đều dựng, có thể nói tức giận đến cực hạn. Hắn hất tay triển khai một chiếc gương đồng, mà trên mặt gương đồng có một ánh hồng quang mờ nhạt, trực tiếp chiếu lên người Quỷ Băng. Quỷ Năng cả người như nhũn ra, nằm trên mặt đất không chút cử động.
Nhưng nhị gia cũng không tiến tới, mà là quay về bên trong hư không nói: “Đem cô ta trói lại!”
Quỷ Băng hai tay bị trói chặt, tôi không thấy rõ là ai trói cô ta, khả năng là tiểu quỷ được Nhị gia nuôi dưỡng động thủ.
Trói Quỷ Băng lại, Nhị gia cười lạnh nói: “Tu vi như thế còn dám to gan càn rỡ, hôm nay ta liền ban cho ngươi cái chết!”
Nhị gia lấy từ bên trong tay áo một tấm bùa chú màu vàng, phía trên bùa chú dùng chu sa viết hai chữ sắc lệnh, phía dưới viết gió hỏa sấm sét! Chỉ thấy hắn vung cổ tay, bùa chú nổi lửa, liền dính vào mặt Quỷ Băng.
Ngọn lửa trên bùa chú cháy rất nhanh, động tác của Nhị gia càng nhanh hơn, gió thổi ngọn lửa, toàn bộ bùa chú trong nháy mắt bin thiêu đốt, đột nhiên vừa nhìn, còn tưởng rằng Nhị gia đang cầm một đám lửa, vỗ lên mặt Quỷ Băng.
“Ô… Aaaaaa…”
Bùa chú thiêu đốt dính trên trán Quỷ Băng, y phục trên người Quỷ Băng bắt đầu bốc cháy, một lát sau, trên đất rơi xuống một mảnh tro tàn màu đen, Quỷ Băng không thấy đâu nữa.
Nhị gia đập tay một cái, thở dài: “Aiiii! Hai người các ngươi làm gì mà để cho cô ta chạy!”
Nhị gia quát một tiếng, tôi rõ ràng cảm thấy bên cạnh mình có chút lạnh, khả năng là cái tên tiểu quỷ kia bị Nhị gia doạ cho sợ vãi tè rồi.
Tôi nhận ra rằng, trong bốn con rối người, người rơm, tượng đất, tượng gốm, hình nộm, người cao cường thật sự chính là Quỷ Băng!
Nhị gia hơi vung tay, nói: “Hai ngươi bảo vệ tiểu tử ngốc, ta đi một chút sẽ trở lại!”
Dứt lời, Nhị gia từ trong l*иg ngực lấy ra năm đồng tiền xu, hướng về phía nhà cũ, còn chưa tiến vào toà nhà nhỏ, Nhị gia bắt đầu tạo một bố cục.
Tôi biết, đây là tiền Ngũ Đế!
Hắn ném đồng xu thứ nhất xuống bậc thang trước cửa.
Sau đó ném đồng xu thứ hai lên trên mái hiên tầng hai.
Đồng xu thứ ba ném tới cửa sổ.
Hai đồng xu còn lại hắn nắm ở trong tay, tôi thấy hẳn là dùng để đối phó Tù Long cùng Cửu Đầu Nha.
Lúc Nhị gia vừa mới xông vào bên trong toà nhà nhỏ, tình huống lập tức phát sinh biến hóa, vốn đang xem như là cục diện hoà nhau, trong nháy mắt trở thành nghiêng về một phía.
Cũng không biết Nhị gia đến tột cùng có bản lĩnh cao thế nào, sau khi hắn đi vào trong phòng vẫn rút dây lưng màu đỏ ra làm vũ khí, cùng Tù Long và Cửu Đầu Nha đối chiến.
Nhắc tới cũng lạ, cái kia dây lưng kia nhìn như không có bất kỳ uy lực, nhưng lúc nó quật vào người Tù Long, hắn liền đau đớn kêu lên. Hơn nữa bên trong ống tay cùng với ống quần của hắn đều rơi xuống rất nhiều đất vàng.
Quật đến người Cửu Đầu Nha, trên người hắn liền truyền đến tiếng pha lê vỡ nát, sau đó từ bên trong ống tay cùng ống quần hắn đều rơi xuống rất nhiều mảnh vỡ gốm sứ.
Tù Long cùng Cửu Đầu Nha nhìn thấy mình đánh không lại, liền quay đầu muốn chạy. Nhị gia lần này dốc hết sức, làm sao có khả năng cho bọn họ cơ hội.
Lúc hai con rối người vừa chạy đến trước cửa sổ, bọn chúng nhảy ra cố gắng phá tan cửa sổ thủy tinh để chạy trốn. Một đạo hào quang yếu bỗng nhiên phát ra từ đồng tiền kia, hai người bọn họ như thể đυ.ng phải vách tường sắt, phịch một tiếng, cửa sổ thuỷ tinh không vỡ nát, nhưng đầu của bọn họ phỏng chừng cũng đã vỡ nát.
Nhị gia nói: “Đêm nay vì để thu thập các ngươi nên ta đã mang bảo bối đến, ta xem các ngươi chạy được đi đâu!”
Dứt lời, Nhị gia cắn ngón tay, đem máu tươi lau lên hai đồng xu còn lại, giơ tay hướng về phía Tù Long cùng Cửu Đầu Nha, trên mặt hai người bọn họ lộ ra sự sợ hãi tột độ. Bọn họ rất rõ ràng, lần này sợ rằng khó thoát.
Lần trước linh hồn bọn trốn thoát được, Nhị gia liền nảy sinh tâm ý, lần này trước khi tiến vào toà nhà nhỏ, trước tiên chặn kín đường lui!
Đi!” Nhị gia hơi vung tay, hai đồng xu còn lại, một đồng xu ném lên trần nhà, một đồng xu ném xuống đất, có thể nói là thiên lao địa võng!
“Được rồi, bọn họ không có cách nào dịch chuyển tức thời, không có cách nào ẩn thân, càng không cách nào tự chữa lành vết thương, tiểu tử, tốt lắm.” Nhị gia vỗ vai chú trung niên, xoay người đi ra khỏi toà nhà nhỏ. Khi đi ngang qua con rối của tôi, Nhị gia cũng vỗ vai con rối, nói một câu: “Cực khổ rồi.”
Rầm một tiếng, con rối vỡ vụn, đã biến thành một đống đất vàng, thứ đứng cạnh một bên khẳng định đó là quỷ hồn Nhị gia nuôi dưỡng.
Bên trong toà nhà nhỏ truyền đến tiếng kêu thê thảm, sau năm phút, chú trung niên nhấc theo hai chiếc mặt nạ đi ra.
“Nhị gia, tự quyết định đi.” Chú trung niên đưa mặt nạ cho Nhị gia, Nhị gia ừ một tiếng, gật đầu tiếp nhận.
Nhưng mới vừa liếc mắt nhìn hai chiếc mặt nạ, nhị gia liền nghi ngờ nói: “Không đúng?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.