Trong hàng rào 144, đoàn xe của chiến lữ số 6 đang nhanh chóng chạy nhanh qua hàng rào.
Họ phải tới khu vực đã được chỉ định trước kẻ địch ở vùng núi hướng tây bắc.
Từ đó dựa vào trận đánh du kích này mà kéo chân quân địch.
Vì trận du kích này, gần như tất cả thành viên trung tâm của chiến lữ số 6 đều phải hợp mưu hợp sức, mà nơi phù hợp để làm chiến trường do Vương Uẩn tìm ra, đường đất bên trong sơn mạch là đại lừa dối đánh dấu.
Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có tác dụng mấu chốt của riêng mình.
Điều khiến P5092 không nghĩ tới là Kỵ Sĩ lại đến đây, không riêng gì cung cấp chiến lực cá thể, Kỵ Sĩ còn cho họ một ít kinh hỉ.
Lúc này, các Kỵ Sĩ ngồi trên cùng một chiếc xe, trong thừng xe vận tải có vô số giấy nháp và tranh vẽ, tự như đang tính toán gì đó.
Trong xe, Hắc Hồ đang trao đổi với P5092:
“Hiện tại mọi việc đã được chuẩn bị, điều duy nhất cần lo là chim chóc.
Ta đã an bày trinh sát doanh tới thanh lý chim chóc ven đường, tránh xuất hiện cơ sở ngầm của AI, nhưng vấn đề là nếu có chim ưng hoặc loài chim nào bay quá cao, chúng ta cũng không còn biện pháp khác.
Hơn nữa, chim ẩn mình trong tán cây, chúng ta cũng rất khó phát hiện.”
P5092 nói:
“Gặp chiêu phá chiêu, không có trận chiến nào là mười phần nắm chắc.
Chúng ta cần tận lực không tiến vào nơi có nhiều động vật, giảm bớt chút phiền toái.”
Như thế cũng không khó, Tây Bắc vốn hoang vu, xung quanh đều là đất cát và đồi núi, thảm thực vật ở đây khá thưa thớt.
Tuy còn có vệ tinh trên trời nhưng P5092 đã tìm được cách để ứng đối.
Khi đoàn xe chạy chạy tới miệng cống phương bắc, xe phía trước đoàn nói thông qua bộ đàm:
“Trưởng quan, hán tử đưa đàn sói từ thảo nguyên nói có việc muốn tìm ngươi.”
P5092 sửng sốt, hắn không biết Hassan tìm hắn làm gì nhưng đối phương là đặc phái viên của Nhan Lục Nguyên, hắn cũng nên tôn trọng một chút.
Đợi xe chạy đến miệng cống, P5092 xuống xe hỏi Hassan:
“Xin chào, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?”
Hassan nói:
“Các ngươi hẳn nên dẫn ta theo.”
P5092 hiếu kỳ:
“Vì sao?”
“Không phải ta muốn vậy mà là chủ nhân nhà ta nói vậy…”
Hassan triệu hồi chim ưng của mình:
“Chủ nhân nhà ta nói, cái thứ đồ bỏ gì đó có thể điều khiển chim ưng quan sát rất đáng ghét, mà ta vừa vặn có thể khắc chế nó.”
Hai mắt P5092 sáng lên, không ngờ trong trận chiến này lại có một khâu bổ sung bất ngờ trước mắt!
Có đôi khi P5092 cảm thấy kề vai tác chiến với Nhâm Tiểu Túc thật sự rất thư thái.
Vấn đề khó khăn người gặp phải rất nhanh sẽ có vị kỳ nhân nào đó thay ngươi giải quyết.
Giống như thần may mắn vĩnh viễn luôn chiếu cố ngươi vậy.
Đoàn xe tiếp tục đi tới, chim ưng to lớn thủy chung lượn vòng phía trên xe, thỉnh thoảng sẽ lao tới giết vài con chim không rõ thân phận.
Khi đoàn xe đi được chừng 60 ki lô mét , trên trời bỗng có hơn trăm con bồ câu trắng tiến hành vây giết chim ưng của Hassan.
Đàn bồ câu như có kế hoạch bay lượn trên trời.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTừ dưới đất nhìn lên có thể thấy được đối phương đang hình thành đội hình công kích.
Đối với những loài chim khác, bồ câu trắng bay được rất xa, có thể bay liên tục từ Trung Nguyên đến Tây Bắc.
Bất quá bồ câu trắng xuất hiện cũng khiến P5092 hiểu ra, e rằng loài chim Linh khống chế được không nhiều lắm, bằng không đối phương sẽ chọn loài chim hung ác hơn như chim ưng chẳng hạn.
P5092 nhìn về phía Vương Uẩn:
“Có thể dùng năng lực của ngươi giết chúng không?”
Năng lực của Vương Uẩn là điều khiển không khí, hơn nữa còn có thể công kích từ xa.
Trong kế hoạch vốn là để Vương Uẩn giải quyết đám chim bay này.
Nhưng hiện tại chim ưng của Hassan và bồ câu bay quá cao.
Vương Uẩn hỏi Hassan đang trong xe:
“Có thể điều khiển chim ưng của ngươi bay thấp xuống chút, như vậy cũng tiện cho ta phối hợp cùng ngươi?”
Kết quả Hassan chất phác cười:
“Không cần, có chim ưng của ta là đủ rồi.”
Lông vũ của bồ câu ào ào rớt xuống, chim ưng của Hassan vẫn không bị gì, di chuyển linh hoạt lại hung hãn.
Lông vũ chim ưng Hassan như lưỡi dao sắc bén, có bồ câu bị lông vũ tấn công mà chảy máu không ngừng.
Chỉ ngắn ngủn ba phút đồng hồ, trên trăm chim bồ câu đã chim ưng giết đến thất linh bát lạc.
P5092, Kỵ Sĩ, Hassan, Vương Uẩn, Quý Tử Ngang đều ngồi trên xe tải.
Mọi người không ngừng khen ngợi đến mức Hassan có phần ngượng ngùng.
Nhưng vào lúc này, Hứa Khác bỗng ngẩng đầu lên:
“Ta tính được, từ giờ trở đi, 9 giờ tiếp theo, trên đỉnh đầu chúng ta không có vệ tinh.”
AI nắm giữ 9 vệ tinh, trong đó 7 vệ tinh đều thuộc về Thanh Hòa.
Cho nên Hứa Khác từng là người cầm lái Thanh Hòa, Kỵ Sĩ với tư cách là Thủ Hộ Giả của Thanh Hòa, sao có thể không biết quỹ tích hoạt động của vệ tinh chứ?
Không riêng gì vệ tinh của Thanh Hòa mà hai vệ tinh còn lại họ cũng nắm được quỹ tích hoạt động.
Vì họ có người nghiên cứu về lĩnh vực này.
Vệ tinh xoay tròn quanh địa cầu với quỹ đạo cố định.
Theo Hứa Khác, 9 vệ tinh này đều là vệ tinh quỹ đạo thấp, phạm vi quan sát kém xa vệ tinh quỹ đạo cao, cũng không phải vệ tinh đồng bộ.
Vệ tinh đồng bộ là vệ tinh vĩnh viễn chỉ quan sát được phạm vi cố định, tốc độ xoay tròn của nó bằng với tốc độ của địa cầu.
Thế nhưng kỹ thuật tạo ra vệ tinh đồng bộ vô cùng cao.
Hiện tại không ai nắm giữ được phương pháp nên vệ tinh đồng bộ không được sản xuất.
Dựa theo tính toán của Hứa Khác, trong 9 vệ tinh, hẳn có 3 cái có thể chuẩn xác quan sát và đo đạc khu vực tác chiến, nhưng từ giờ khắc này, 3 vệ tinh đó đã bay xa hơn phạm vi chiến trường của họ.
Cũng chính là nói, từ giờ khắc này tới 9 tiếng sau, Linh không thể nơi này xảy ra chuyện gì.
Đây là lễ vậy Kỵ Sĩ cho chiến lữ số 6.
Rất nhiều người chú ý tới họ là cá thể có vũ lực cường đại, tố chất thân thể vượt qua T5 nhưng quên mất trong số bọn họ có một người có chỉ số IQ cực cao.
Hứa Khác nhìn P5092, hắn chỉ lên trời, nghiêm túc nói:
“Từ giờ trở đi, mảnh đất này thuộc về chúng ta.”
P5092 hít sâu một hơi, khi Linh mất đi năng lực quan sát cường đại của nó.
Chiến lữ số 6 có thể lựa chọn rất nhiều chiến thuật.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.