1
Lúc mới thấy tin nhắn, thực ra tôi còn hơi không dám tin.
Vì một tháng trước tôi mới đón con mèo về, bình thường hầu như không cho nó ra ngoài.
Càng không nói đến chuyện ra ngoài chạy lung tung, kêu meo meo.
Hơn nữa, tôi cũng đã gặp vợ của 503 rồi, phải nói là rất hung dữ.
Thường xuyên ở chợ vì một hai hào mà đánh nhau với người khác.
Chẳng lẽ vẻ ngoài hung dữ của cô ta lại ẩn chứa một trái tim yếu đuối đến mức có thể bị một chú mèo con dọa đến mức sinh non sao.
Vì thế, tôi thử nói lý với người hàng xóm:
[Xin chào, chúc mừng anh vì vợ anh mang thai rồi nhưng giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì không?]
[Theo tôi nhớ thì hình như tôi chưa từng cho mèo con ra khỏi cửa, càng không đụng phải vợ anh.]
Ngay sau khi gửi tin nhắn đi, bên kia nhanh chóng hiển thị đang nhập.
Nhưng có vẻ như chữ viết không đủ để diễn tả cảm xúc của gã, gã lại gửi đến một tin nhắn thoại.
Giọng nói khàn khàn thô lỗ, nghe là biết ngay là một gã đàn ông to con:
“Thế nào, mày còn muốn giả vờ không nuôi à? Tao đã lục được cả phân mèo trong túi rác của mày rồi.”
“Tao ghét nhất mấy đứa nuôi thú cưng mà không báo trước như mày, có nghĩ đến cảm nhận của tao không?”
Tôi nghe xong mà đầy đầu dấu chấm hỏi.
Chẳng lẽ đây không phải là nhà của tôi sao?
Nuôi một con mèo mà còn phải báo với gã.
Lúc này tôi cũng không khách sáo nữa, trực tiếp đáp trả:
[Thứ nhất, tôi không biết tại sao anh lại lục túi rác của tôi, điểm này còn đáng ngờ.]
[Thứ hai, tôi sẽ không đưa con mèo đi, mèo con còn nhỏ, đưa đi đâu cũng không tiện.]
[Cuối cùng, nếu anh thực sự để tâm, tôi khuyên anh nên đưa vợ anh đi, như vậy sẽ tránh được xung đột.]
Gửi xong tôi đi tắm, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng tin nhắn wechat vẫn liên tục kêu không ngừng.
Quay lại xem, quả nhiên gã lại liên tiếp gửi cho tôi hơn chục tin nhắn.
Mức độ vô liêm sỉ của gã quả thực đã làm mới lại tam quan của tôi.
2
Ngoài một số tin nhắn có liên quan đến việc xúc phạm nhân cách, còn có một số lời nói thực sự khiến tôi tức đến bật cười.
[Những người tự xưng là yêu mèo các người, coi mèo còn quan trọng hơn người, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng.]
[Dù sao thì tao không quan tâm, vợ tao mang thai rồi, mọi thứ phải lấy cô ấy làm trung tâm.]
[Nếu thực sự không đưa đi được, tao khuyên mày nên vứt con mèo đi để nó thành mèo hoang, như vậy nó sẽ không tiếp tục gây hại nữa.]
[Sau đó đưa cho tao năm nghìn tệ tiền đặt cọc, tôi sẽ không so đo với mày nữa.]
[Dù sao thì làm mèo hoang cũng có rủi ro, phụ nữ mang thai thường xuyên đi lại, nếu nó dọa vợ tao thì số tiền này coi như là tiền bồi thường.]
Một câu một câu đều nhắc đến mang thai, một câu một câu đều nhắc đến phụ nữ mang thai.
Hợp lại thì cái bụng của vợ gã là do tôi làm lớn, tôi phải chịu nhiều trách nhiệm như vậy.
Đã như thế thì hàng xóm kỳ quặc như vậy, tôi cũng không nương tay nữa.
Trực tiếp chụp lại màn hình rồi chuyển tiếp vào nhóm chat cư dân, đồng thời tag tất cả thành viên:
[Xin chào mọi người, tôi là chủ nhà 502, ở đây tôi xin trịnh trọng tuyên bố một việc.]
[Vì vợ của hàng xóm 503 của tôi mang thai rồi nên sợ mèo, mong mọi người hợp tác đưa thú cưng trong nhà đi, nếu không sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm!]
[Nếu thú cưng nhà các bạn chạy ra ngoài, hoặc nửa đêm kêu làm ảnh hưởng đến việc dưỡng thai của phụ nữ mang thai, các bạn sẽ không chịu nổi đâu!]
[Tất nhiên, ngay cả khi mèo con nhà các bạn không kêu, một khi phát hiện có phân trong túi rác, bên kia cũng sẽ bị kích ứng.]
Tôi đăng một đoạn dài như vậy, trong nháy mắt cả nhóm chat cư dân đều nổ tung.
607 Hoa khai phú quý: [@ 503, anh phun phân gì thế!]
[Mèo con nhà tôi có làm gì anh đâu! Không ồn không náo, muốn đưa đi thì sao không đưa cái ông thần dịch bệnh như anh đi!]
Căn 607 kia ở một bà lớn tuổi, bình thường tôi xuống lầu thường gặp bà ấy.
Bà ấy là người tốt bụng, nhà nuôi mấy con mèo hoang, muốn đưa mèo đi thì chắc chắn bà ấy là người đầu tiên không đồng ý.
304 Tinh thần tiểu hỏa: [Đúng vậy, có bầu thôi mà làm như to tát lắm.]
[Làm như con trong bụng vợ anh là do chúng tôi góp tiền nuôi vậy, chẳng lẽ sinh ra gọi tôi là bố?]
Anh chàng 304 này tôi nhớ không nhầm thì chỉ gặp vài lần.
Bình thường nhìn có vẻ lêu lổng, không ngờ lại có chính nghĩa bùng nổ như vậy, cho anh ta một like!
403 Ngưu Mã Nhân: [Con mèo có làm gì đâu?]
[Người dùng 503 kia có thể tự quản lý bản thân trước không, hai vợ chồng các người tối nào cũng làm chuyện đó, tôi lười nói lắm.]
[Động tĩnh lớn như vậy, tôi ngủ cũng không yên!]
Đọc đến đây, tôi không nhịn được bật cười, hóa ra không chỉ mình tôi thấy động tĩnh của hai người họ lớn.
Vợ chồng 503 tiếng xấu đồn xa trong khu phố, giờ thì coi như đã chọc giận dân chúng rồi.
Nhưng 503 cũng là kẻ cứng đầu, chẳng sợ gì cả.
3
Sau khi im lặng năm phút, gã bắt đầu oanh tạc dữ dội.
Gõ bàn phím, đấu khẩu với mọi người:
[Tag 607 Hoa Khai Phú Quý: Mụ già chết tiệt, tôi cảnh cáo bà bớt lo chuyện bao đồng đi!]
[Bà có tin tôi sẽ đầu độc lũ mèo chết nhà bà vào ngày mai không, để chúng không con nào sống sót!]
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net[@304, mày bị điên à, dám nói bậy về vợ tao? Mày ở nhà chờ đấy, tao đến tận nơi xử mày!]
[@403, đồ súc sinh, còn mày nữa, con nhóc kia, tuổi còn trẻ mà chưa từng quan hệ tình dục à?]
[Tao biết mày sống một mình, nếu mày không ngủ được, tối nay tao đến phá trinh cho mày, cho mày sướng!]
503 Nói xong đoạn này, cả nhóm im bặt.
Dù sao thì loại vô lại như gã, không chừng thật sự làm được chuyện gì đó nên không ai dám trêu chọc gã nữa.
Đúng lúc gã đắc ý, cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng.
Tôi lén nhắn tin riêng cho phòng 607, hình như tôi nhớ là con trai bà ấy học võ.
Rất nhanh sau đó, cả nhóm bỗng có người từ trên trời rơi xuống.
607 Hoa Khai Phú Quý mời AA Học Quyền Kích Tìm Binh Ca gia nhập nhóm trò chuyện.
503 Vẫn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, vẫn tự nói một mình:
[Vì không ai nói gì nữa, vậy tức là mọi người đều đồng ý với quan điểm của tôi.]
[Thực ra tôi cũng vì các người thôi, nếu vợ tôi có chuyện gì, các người đền nổi không?]
[Hạn cho các người ba ngày, tôi không muốn nhìn thấy bất kỳ con vật nuôi nào trong khu dân cư!]
AA Học Quyền Kích Tìm Binh Ca: [Tag 503, khẩu khí không nhỏ nhỉ, nghe nói anh định đầu độc mẹ tôi à?]
[Còn muốn tìm người đánh nhau, tối đi quấy rối con gái nhà lành đúng không?]
[Có chuyện gì thì tìm tôi trực tiếp, chúng ta trao đổi một chút, vừa hay tôi cũng lâu rồi không luyện tay.]
Nói xong, anh ta còn đính kèm tọa độ, ngay tại một võ đường gần khu dân cư.
Tôi không sợ chuyện lớn, mở ảnh đại diện của Binh Ca ra xem.
Ồ, thân hình đẹp đấy, đẹp trai còn đeo đai vàng, trông có vẻ là võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp.
Sau khi bị tag, 503 vẫn chưa trả lời tin nhắn.
Loại người như gã nhìn là biết bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, xăm trổ đầy mình nhưng tự cho mình là dân anh chị.
Gặp phải đối thủ mạnh thì hèn nhát hơn ai hết.
4
Thấy 503 không trả lời, Binh Ca có chút mất kiên nhẫn.
[Sao thế? Không yên tâm về bà vợ ở nhà, không dám ra ngoài đúng không.]
[Vậy thì đơn giản, tôi chủ động đến tìm anh, chỉ mất năm phút đi bộ, anh chờ đó.]
Lúc này 503 trực tiếp trả lời ngay, hơn nữa thái độ đã thay đổi một trăm tám mươi độ:
[Không cần đâu anh, đều là hiểu lầm, tôi không biết 607 là mẹ anh.]
[Hơn nữa, mọi người đều là hàng xóm, tôi chỉ dọa họ một chút thôi, làm sao có thể thật sự động thủ chứ?]
[Thực ra thì tôi nghĩ kỹ lại, chuyện này cũng không liên quan đến người khác.]
[Đều là 502 rảnh rỗi sinh nông nổi, tôi chỉ nhắm vào một mình cô ta thôi, mọi người giải tán đi!]
Tôi thực sự muốn chửi thề, nhắm vào một mình tôi?
Được lắm 503, thấy tôi là con gái nên dễ bắt nạt đúng không, tôi tuy không gây chuyện nhưng cũng không sợ chuyện.
Vì vậy, tôi nhân lúc mọi người còn ở đó, trực tiếp phát biểu trong nhóm.
[@ 503, đã bảo vợ anh sợ mèo thì tôi tôn trọng anh, đưa mèo đi là được.]
503 lại đắc ý ngay:
[Sớm thế này chẳng phải tốt sao, nhớ chuyển năm nghìn qua Alipay, chuyển qua WeChat còn mất phí rút tiền.]
Tôi cong môi, nhanh chóng đồng ý:
[Không vấn đề, anh muốn chuyển thế nào cũng được nhưng làm ơn chuyển một vạn tệ cho tôi trước.]
503: [??? Cô điên rồi à.]
Tôi hơi cử động ngón tay, trực tiếp dùng phép thuật đánh bại phép thuật:
[Vừa hay mọi người đều ở đây, nhờ các hàng xóm làm chứng.]
[Tôi từ nhỏ đã sợ trẻ con, mong 503 có thể trực tiếp đưa bà bầu đi, lý do như sau:]
[Thứ nhất, tôi sợ trẻ con, nếu không cẩn thận bị dọa đến phát bệnh tim, nhà anh phải chịu trách nhiệm.]
[Thứ hai, nếu đứa trẻ phát ra tiếng động, sẽ ảnh hưởng đến việc tôi làm việc ở nhà, anh phải chịu trách nhiệm.]
[Thứ ba, lỡ đứa trẻ nhà anh ra ngoài chạy lung tung, không cẩn thận đụng phải tôi, anh phải chịu trách nhiệm.]
Bị em nói vậy, mọi người đều sôi nổi hẳn lên.
304 Tinh thần nhỏ lửa: [Có chút thú vị ha ha ha, thương tổn lẫn nhau.]
403 Người ngựa trâu: [Ủng hộ chị gái! Một vạn tệ kia là thế nào?]
Tôi không chút do dự tiếp tục gõ chữ:
[Dù sao đưa bà bầu đi cũng có rủi ro.]
[Lỡ bà bầu lang thang nhà 503 sau này sinh ra đứa con hoang, dọa tôi thì phải làm sao.]
[Tôi phải thu trước một ít tiền bảo đảm chứ?]
[Tất nhiên, chuyện này không liên quan gì đến những hàng xóm khác, tôi chỉ nhắm vào hộ gia đình 503 thôi!]
Mọi người thấy vậy đều ủng hộ tôi, khen tôi làm tốt, còn gõ một loạt ha ha ha.
Theo lý mà nói thì 503 chắc chắn tức điên lên rồi nhưng lại không tiếp tục phát biểu trong nhóm.
Năm phút sau, cửa phòng tôi bị gõ dữ dội, giọng nói quen thuộc truyền đến:
“Mở cửa! Con đĩ, có bản lĩnh thì mở cửa cho ông đây!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.