Đêm xuống.
Đạo Thần Truyền Nhân Trâu Linh, Đạo Thánh Truyền Nhân Lý Lão Bát, Đạo Suý Truyền Nhân Giang Bình từ các đại lao của mình, được đưa đến doanh trại chỉ huy tạm thời của Cẩm Y Vệ ở Long Thành.
Một bàn tiệc đã chuẩn bị sẵn chờ bọn họ.
“Tình hình thế nào?”
ăn hnuềi ờgi ônn ậnh iốh nhất, đến cruộ.ảt ra, nHắ bây ôgnhk hnax gũnc
đề gì.” Đ,“ợưc ta hgkôn vấn có
ta ngừđ đã icả nhíhc Ă“n irồ, lừa tà hạpm p,hpá ưngiơ àl đồ trộm yqu ”t!a
ohk thịt oPngh iếnmg ngăL pgắ một gư.tnơ
hnté àg tBá ngmệi, đầy tthị ắpl inó Loã Lý bắp. orgtn
!”gì i“áC
cuầ ngũc ra của Bình Giang đưa h.nmì uyê
hĩgn tội nyà, ,đcộ ạhpm bạo àtno nhưng ếđn ơđn Hắn không hiệu gởnưt ỏb nên tôh thể tin hoàn cho iệvc quả. gữnhn imớ ảgin
muốn. niLh râTu ý ìBhn niàgo và Giang óc hcút
ar nhìn .ợc”đư “Cũng không
hNữgn mnô ità ơi.h Đạo thêni ũgnc tởh ngẩn phào hiơ ra, này ộtm
ờưhntg đêm “Trang .ást” được, bình oilạ ób at nhcúg ncầ chụp anb gnôhk
nẫv tmặ .đi tcứ nBhì vẻ ầđu nậig, igGan qauy giữ
mcả Turâ áh.nt iỏkh ghkôn hLni
.lgnò túhc acm hôkng có inLh urTâ
ar án htcrá ềiuhn như vậy.” được gây óc “Knghô tểh iđạ
ra àl “Thì vậy.”
yTrềun mtộ là oĐạ được sát aginG nhắ ,Nnâh ớvi nnhậ ưt q,nuha mẩb quan ugxn cách ita Bìhn ãđ cảm Sýu một kcáh hctú tgờnưh. sinh
ntúgr iNgư“ơ gì”? cộđ
ctứ thể àvo mi hNư gặ.nl rơi ìth
unêhcy sự thcự trấ ưgnơi “Các nghiệp.”
ơih àv phục ấyth .àym âurT nNhì ,ưnhpgơ quan hniL iđố ủca nhBì Giang hníu
”ồ?đ trộm “nĂ
gà ta t!”a qnuả htnra nđgừ đói ccá at với ta nă đùi hôkgn Vậ“y l,nớ riồ, mốun ngươi anữ,
tcá Cẩm mTạ ớvi nyà y.vậ Y phợ Vệ thời
iờg ưrtcớ ta nQ.”au nhca sau, ậy“V các i,đ nă các sẽ ngươi gơinư dẫn Bạch mtộ đi Vân
tộm chính àngc cỉh ộtm trộm ct,úh tên ơs gniờư tià tinhê ầ.uđ hơn, Làm ấstu cần khó làm mất khó, àl
ư.ờci mô nuyqề năLg gonhP
phục. kihỏ ộib Lăng hkgnô ghPon
,urợư Btá gà oLã Lý điù .tay vừa ba ăn cái thứ uống onrgt aừv
—là ỉCh
ờb nvẫ đợưc ếnđ ”ia. “ỉCh bên chưa i,ka ta àl, húngc
uahn Cùng ăn!
thủ những oạđn của chút ẩCm muốn, còn plậ gưniờ mắt àm khác Vệ àogin Y ọnb Linh có ,ọh rTâu đến. vậy ý àv bị ểđ ứtc
hpợ, sợ nùgd àl nắH“ ưhn chúng onđạ coh at nânh ihpố nên iutể ậyv hnôgk chừng v.y”ậ ỏb iớm giữa trốn, àml ủht
inềl uSa oLã óđ ếngti thiết. thấy htảm ýL gehn nnô átB aửm
iếkhn hểt nnhữg có tay. hcút phạm ệV gì vật v,ả ọh Y nâhn uếhi có Cẩm bọn ra nũcg k,ỳ ciú ờim Trâu mình ynà ờnh Linh
đến Lão tức ýL nđêi Bát ậign cuồng.
dứt. aừv ynà Lời
đi.” nă aki “aHi vị gnùc
ượdc đan caủ nhềiu gnùd hnẳ Cẩm phải ênn thân vậy. chCắ tểh này nôkhg iớm như cho Y Vệ t,tố
cỉh at ngày tiệc Nu“ế đầu, cạnh của ngắt ngimệ ómn”. nhhuy ymấ ,ăn bnê kghôn óc trước v,ậy ệđ là ở sẽ aih ngon như vừa
,péht hbán mặt ,utiê tay ucầ ,ắst stắ phi iảph bảo hpi àv su, “nòC cíhx quả ,hỏn iGiả ik”ế.m ỷt ydâ đao, coa tủh bị ,nạ Đcộ cẩhun oà,Hn xe, găng
cuiềh ô ãđ àVo Long sẵn vạn oạgin Uý òcn hắn gớtnư tmộ tướng ưinờg với óc liên lạc rìT ổubi óph sàng hôm đ,ó ở của âqu,n h,Tành tếpi ơhn n.gứ
r,ốtn ntrog lúc ,ậvy ngươi ũncg igưnơ “Đúng là thường, võ unaq ảhpi árcht tìh osa chịu cnôg nđế các ùd cũng bỏ người các óđ tầm ghnôk uđề môn, nhiệm.” Đạo nảb
iđ đều t.”ứh huậ các àl gnưiơ ộtm danh Đạo duệ ăn mrột Các“ môn aủc at uốnm ờmi gia, ơnưgi
ỏih cười gì pá,đ ongPh gảii cho găLn ờgin.ư ba thchí cũgn
chừng. ý ữgai Ba ềuđ ờưnig có tốrn này ịhđn ỏb
gchún ăn ?t”a àl tiệc “ộMt caủ ầđu này là… bàn chứt ngắt
Turâ nhàn i.ón Linh hnạt
uQcố nưngh viộ, rcớư.”t ạđi Truyền uitrề “Đừng ỷ,T là aủc Ngọc
ignaG .ênl ctứ ậpl ìBnh đứng
bàn. nđế crớưt gưiờn aiH cgnũ
ta Vân đến không hgcnú mtộ oas khác, yvậ có ù“D lựa cũng nhcọ igưnơ đi nào .”nauQ cnuếyh ạBch gùnc tìh
hủp các không nă ngươi rộmt imũ cặđ đồ, câu đâu.” Qua“n ẽs iđ ohc ccáh dắt cá
vậy.” “Ccá ngươi ta gnđừ ưnh nhìn
caủ độ ểđ uưrợ bày Linh tỏ âTru cách mnì.h uống thiá dùng cgnũ
ba người éhcn gnLă miỗ một cho .ợuưr gờniư Phong rót
bọn ké,m ùd cyuệhn niườg ở sự óhik ựt ạil áuq họ nhnữg íchth họ tờưngr đến nơi ọnb sao vnẫ cựht đgan ngũc Ba gônkh ửla môi ,do nghĩ ốtnr, ạđi ìth gntro có có bỏ alo h.ơn
gôn mười onà tâm lực ngắt huinề nhkôg lcú lý rtogn nhơ hảpi nuế đi này Lý itệc ở òcn quản đu,ầ có mà đâu ưđcợ ạiđ náhb a,ol nhắ áp như Lão ậ,vy đã cân, tểh nă g.ì ăn có nygà ygầ nhkgô ũgnc Btá
Ố“i”!
ãir iđ ậchm onhPg gnLă ra.
nhiên. yuT
ệcvi màl hổ. sư cháu ưgđnờ cho huynh noc để rất ỷt đình, gờĐưn môn, thể acủ là ấux triều óc ếtbi oas sẽ ạĐo cợđ,ư sư ếnu
gtnế.i iườc gnhPo một gLnă hnẹ
đá.o àv nă Đi bnế,i hcu pặg qnau trộm đủ là ẽs bị hổp bảo iloạ phải huống, hká ơc chuẩn hík hntì cđộ bối, phải hoc nnê
ỏb àyn âhnn ộhi ìth ẫVn cơ mà hơn. là trốn
rưuợ mặt, gnGia ầcm Bình ạcn. ưtcrớ gốnu nhéc mtộ ơhi
uQốc ”.Tỷ ryuT“ền cgNọ
ạhnt nói. Hắn ưcời nnàh
.cơ lao, inx án trong nghĩ thật nhệi còn giảm ắnH ở ttố ốc ểbui ẽs ạiđ gngắ đgan
đi aủc ý knôgh ốiđ của và nLih sư ,ơpưgnh nmô ưhngn ođán nhìB iạl mất làm tiếng danh gôhnk được Giang ngồi, ịnhđ nmh.ì ngược ếnu Trâu
được.” a“T cũng
”?Vệ “Cẩm Y
tiếp Vệ Y gnụb htcứ cho y.ậv chó liạ nă Bình bọn của là ựrct đì,nh inagG đnế tốt sao tmộ ọh nhcíh uitrề Cẩm ưnh êniđ ,thcú thích mang
iA.
ùC“gn óin vừa ăn, vaừ hu.cyện” ăn
Lúc .àyn
cười hná nói. caủ Lăng Phgno ờưgni, mắt ấtyh ab
đều ậpl ọh ứtc nghĩ. hnìn ba Truâ ysu nihL ườnig úlc này nbọ óc một ncgù h,anu
nưgơi ịb ta.” pihả cung “Nhưng cho nagtr cấp hncúg
,hệcb đủ hình, nương nọb tử lập để Lý mặt ủac còn t.òhi àm hắnc tmộr oãL httiệ ủca án gnrtắ thể nđụg gạtrn xử ếđn ủca iột àl hỉc thật chắc ăn ứtc tôhi, ắnh chưa Btá hưac nắh cô nâht đồ ọh,
Thậm —íhc
ìg?” nió cuệyhn ạĐi“ nhân umốn
nđe che Á“o ịb mặt sẵn ãđ .sn”gà chuẩn
coi tsá. hìt ầtm như ra Lăng hnogP nêt ởm đại cặm cũng ngma áo ạođ thích ,tmắ bó nghnữ àny
aủc chó lại của nắc oa,s vậy.” mnốu ìg, gniươ goànH sao ôkgnh pảhi àlm iơgư…N“ Đế đó iưgơN àl chủ ăsn ồđ là àHgon ,Đế các muốn
để .độ”c ăn “aT cợư,d dùng là khư giải
ób óc thể nữa soạt, ộst ảgim ttố ,nắr phát lực liệu vừa inếtg .ề”mm là ừva kghnô ấcth hnẹ o“Á ad nơh aủc ra cản hấnt gi,ó sẽ
gơinư óc htấn phục, nauq úipg at ịđnh cho rất cuhyên nghiệp “Bên cơ nnhâ tgorn àyn nên, niuềh đỡ.” aim các ầnc tià nhgữn
hnìt ”há.kc ynà vậy, nẩ ơin óc còn ú“Đgn
ủđ àum àvo sắc, đan rồi ệm.ing năm ra Hắn đổ ợưdc ưđa ạlio
mtộ aus lấy óđ ngăL hn.ìb Phong aty từ gimệ,n áo trong ula cái ar
đã Gảii i“Ô, ta đã ộcĐ ỗmi phải àv ượur độc nên ăn ànoH”. hnềiu ít, hônkg hoc at gdùn vào nă bỏ ónm ở y,đâ
Trâu n.ơg óc nghữn gnẩn và nờưig hkcá nLih hútc thời nhất
ũgcn Vy“ậ ta đi!”
“nBả nhig Thành.” vật âVn ô ờgn yàn ở onLg Quan ngoại aqnu ạchB
ộtm tvị ngLă gminế thịt nhoPg liạ pgắ mnăg.
hy hỉc sẽ lực ta ậtn ”.ứah hỗ iơngư giữ Đ,“ợcư ,ợrt có vọng chúng htể lời
igồn ố.ugxn cũng Phong ngăL
mtộ ad,ư ăLng tthị ingmế nhàn kho nói. gPohn nhạt pgắ
,nya ểht ygàn ”?àl hôm nếđ ai ai gôknh nũcg lơ “Đi
úghcn Ngươi lại cơm ỏb ờim “iưgơN… sao òcn nă cộđ ứ”hc? ta naữ
ựla còn ngôhk nnhì người đã rTuâ hLin lúc ba noà nu,ah khác. àny ọhcn
đã hcoạh vì huc ịb gLăn yna, honPg tối oáđ. chuẩn kế
niLh nói. ạthn nhàn urâT
nhniê ntiệ uQ“ả là đê ệV vô Y mCẩ !”ỉs
vẻ nhìB đầu Gniga tặm đi, uqya gậi.n tcứ
áci lớn, vò tiếp g.imnệ àg đưa ộmt một ầmc đùi urượ, nắH ctựr ncò vào
ẩCm đã màl tìm ắtb, ọh gì? bị nọb ọh Y Bọn Vệ
ơ,gưni lòng ừ,“H hộ động.” rất trgon ghét gưhnn gơưni gnủ gtron ànhh at at ẽs
ịb ệhpgni, ômn làm có ra nhất ạoĐ nhđị ghnôk nngữh pihả rgtna bitệ nườthg. áuch vcệ,i nếu htì ìg bình oCn ớiv ginoà ẻk có chák hnêcyu
nt,iệ phải htể không ũngc cnhgú ngôhk ngoại ùty cngô tộm cáhc “Hừ, thành ta ai có lệ.”
đã áim như giác ời!đ vậy, thật ihk Cảm nă othải uống
phỉ!” aT“
uTrâ này đồ phương. ìnhn ũgnc aủc nLih lcú ý ar tựhc iốđ sự cượđ
sao không dù hcắc cũng đã itbệ độc, ểđ iác cũng oLã kách mình ìg sẽ Lý ylấ nhgkô lại ynà tmộ Vệ áBt gà, yấm, trúng ẳnh cếh.t Y ùiđ Cẩm nũcg
giảm ácc hànht bẩm ná hco ẽs ềtrui at xin hđnì, iệcV“ báo ”igươn. g,ncô
ìg?” tứh “Là
địhn cnô,g cho nhhtà độc ấhtn ngưhN“ ơưgni ta tâm, ig”!ưnờ vicệ mọi yên giải các sẽ
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.